Manchester United bước vào kỳ nghỉ quốc tế tháng 11 với trận hòa 2-2 đầy kịch tính trước Tottenham Hotspur - một kết quả mang lại chút niềm vui nhờ bàn gỡ muộn màng của Matthijs de Ligt, nhưng cũng phơi bày hàng loạt vấn đề nghiêm trọng nơi hàng thủ của đội bóng áo đỏ.
Bàn thắng ở phút bù giờ của de Ligt như một cú hích tinh thần, song không thể che lấp thực tế rằng hàng phòng ngự Man United đang trở thành mối lo lớn nhất dưới thời HLV Ruben Amorim.
Thống kê sau trận cho thấy điều đó. Và chỉ trong ba trận gần nhất tại Ngoại hạng Anh, “Quỷ đỏ” đã để lọt lưới tới sáu bàn – trung bình hai bàn mỗi trận. Con số ấy không chỉ là thống kê đáng lo, mà còn phản ánh sự thiếu chắc chắn ngày càng rõ trong hệ thống phòng ngự mà Amorim đang xây dựng.
Bài toán cố định chưa lời giải
Mọi chuyện bắt đầu từ trận gặp Brighton, khi United để thủng lưới hai lần từ những tình huống cố định. Bàn đầu tiên là cú sút phạt mẫu mực của Danny Welbeck, nhưng lẽ ra thủ môn Senne Lammens phải làm tốt hơn. Bàn thứ hai đến từ một pha phối hợp phạt góc, nơi hàng thủ United tiếp tục mắc lỗi ở cột gần – điểm yếu đã bị các đối thủ “soi” ra và khai thác triệt để suốt nhiều vòng đấu.
Có vẻ như bất kỳ đội nào gặp Man United lúc này đều hiểu rằng: chỉ cần tổ chức tốt ở các pha bóng chết, cơ hội ghi bàn gần như sẽ đến.
Nhưng mối nguy còn lớn hơn khi các đối thủ bắt đầu tìm thấy một “vết nứt” mới trong hệ thống của Amorim. Nottingham Forest đã khai thác điều này trước: họ thường mở bóng bên cánh phải, kéo giãn hàng thủ United, rồi nhanh chóng chuyển hướng sang cánh đối diện và tung quả tạt ra cột xa – nơi các hậu vệ áo đỏ thường bị bất ngờ.
Tottenham cuối tuần qua cũng dùng bài tương tự. Pha tấn công bắt đầu ở cánh phải, Destiny Udogie chuyền sệt vào khu vực 16m50 cho Mathys Tel dứt điểm, và ngay phía sau anh, Brennan Johnson chờ sẵn trong tư thế trống trải. Nếu Tel bỏ lỡ, Johnson chỉ việc đệm bóng ghi bàn – minh chứng rõ ràng cho sự rối loạn trong tổ chức phòng ngự của United.
Chiến thuật của Amorim cần điều chỉnh
Nguồn gốc của vấn đề có thể đến từ chính thay đổi chiến thuật mà Amorim đang áp dụng. Ông thường kéo tiền vệ công lệch trái về sâu để tăng quân số ở trung tuyến, giúp đội cắt đứt các đường chuyền xuyên tuyến. Tuy nhiên, cách bố trí này lại khiến cánh trái của United thường xuyên bị bỏ trống, buộc wing-back phải dâng cao kèm người, trong khi trung vệ lệch trái bị kéo lệch vị trí. Kết quả là khung thành Lammens liên tục phải đối mặt với những quả tạt nguy hiểm từ cánh xa.
Để khắc phục, Amorim cần yêu cầu các wing-back giữ vị trí chặt hơn, hạn chế khoảng trống cho đối phương tạt bóng, đồng thời yêu cầu cặp trung vệ duy trì kỷ luật vị trí – không bị hút quá nhiều về phía bóng mà quên mất cột xa.
Tấn công khởi sắc, phòng ngự báo động
Điểm sáng hiếm hoi là khả năng phối hợp tấn công của United đang dần ổn định, khi các mảnh ghép trên hàng công bắt đầu tìm được tiếng nói chung. Nhưng trong khi mặt trận tấn công có dấu hiệu khởi sắc, hàng thủ lại tụt dốc đáng báo động.
Thống kê chỉ ra rằng hiện chỉ có năm đội thủng lưới nhiều hơn Man United, và cả năm đều đang vật lộn trong nhóm cuối bảng. Với tham vọng trở lại top 4, Amorim chắc chắn không thể chấp nhận con số ấy.
Manchester United đang cần hơn bao giờ hết một hàng thủ biết cách “đứng vững trước giông bão”. Bởi dù hàng công có thể ghi bàn, không đội bóng nào vươn xa nếu cứ mãi để đối phương dễ dàng xuyên phá như hiện nay.












