
Luis Diaz rời Anfield giữa kỳ chuyển nhượng đầy biến động.
Trong kỳ chuyển nhượng mùa hè 2025 đầy biến động, Liverpool một lần nữa chứng tỏ vị thế “ông vua thương lượng” tại Ngoại hạng Anh khi đồng ý bán Luis Diaz cho Bayern Munich với số tiền lên tới 70 triệu bảng. Đây không chỉ là một thương vụ tài chính có lợi, mà còn thể hiện triết lý chuyển nhượng nhất quán của Fenway Sports Group (FSG).
Đáng chú ý, Diaz ban đầu không nằm trong danh sách cần bán khi kỳ chuyển nhượng bắt đầu, bởi anh vẫn là trụ cột bên hành lang trái, đặc biệt sau mùa giải thành công với danh hiệu Ngoại hạng Anh. Tuy nhiên, trước lời đề nghị bất ngờ từ Bayern với mức giá cao, Liverpool không thể bỏ qua.
Trước đó, đã xuất hiện dấu hiệu rạn nứt khi người đại diện Diaz nhiều lần đàm phán gia hạn hợp đồng và yêu cầu tăng lương, nhưng Liverpool từ chối. Hai đề nghị được đưa ra đã bị cầu thủ Colombia từ chối, đồng thời anh cũng bày tỏ mong muốn ra đi. Mức lương mà Diaz mong muốn, khoảng trên 10 triệu bảng mỗi năm, bị ban lãnh đạo đánh giá là quá cao cho giai đoạn anh sắp bước sang tuổi 29.
Với quan điểm của FSG, đây là thời điểm thích hợp để bán. Michael Edwards, CEO bóng đá của Liverpool, cùng Giám đốc thể thao Richard Hughes, dựa trên số liệu khách quan để quyết định mọi thương vụ, không bị chi phối bởi cảm xúc. Tình huống của Diaz tương tự các trường hợp như Sadio Mane, Roberto Firmino, Georginio Wijnaldum hay Philippe Coutinho – những cầu thủ từng mong muốn mức đãi ngộ cao hơn nhưng cuối cùng đều phải ra đi vì không phù hợp triết lý tài chính CLB.
Liverpool nổi bật không chỉ ở việc bán khôn ngoan mà còn biết bán đúng thời điểm. Mane được bán cho Bayern với giá 35 triệu bảng ở tuổi 30, sau khi phong độ có phần giảm sút. Một năm sau, Bayern bán tiếp anh sang Saudi Arabia với mức lỗ gần 10 triệu bảng, chứng tỏ Liverpool đã chủ động đúng lúc.
Với Diaz, Liverpool chỉ mất 37 triệu bảng mua anh từ Porto ở thời điểm đỉnh cao, và sau hơn 3 mùa giải gắn bó, họ thu về gần gấp đôi số tiền ban đầu. Đây là minh chứng cho chiến lược mua rẻ, khai thác tối đa và bán vào thời điểm phù hợp của FSG.
Không chỉ có những thương vụ đình đám như Philippe Coutinho (mua 8 triệu, bán 142 triệu bảng), Liverpool còn ghi dấu ấn bằng nhiều bản hợp đồng âm thầm tạo lợi nhuận lớn. Ví dụ như bán Jordon Ibe và Brad Smith cho Bournemouth với tổng 18 triệu bảng, Danny Ward cho Leicester với giá 12,5 triệu bảng, hay thu về gần 30 triệu bảng từ chuyển nhượng các tài năng trẻ Rhian Brewster và Ki-Jana Hoever.
Khi so sánh giữa việc giữ cầu thủ bước vào giai đoạn chững lại, kèm mức lương cao, với việc bán đúng lúc và tái đầu tư cho lứa kế cận, FSG luôn chọn phương án thứ hai mà không do dự. Hiệu quả của việc bán Diaz sẽ rõ hơn khi người thay thế anh chứng minh giá trị, nhưng dựa trên lịch sử gần một thập kỷ, khả năng Liverpool đưa ra quyết định đúng đắn là rất lớn.
Đội bóng này hiếm khi bán sai người và càng hiếm khi mua sai người. Nếu một ngày cuốn sách về nghệ thuật đàm phán được tái bản, có lẽ Michael Edwards cùng đội ngũ của FSG sẽ được mời viết lời mở đầu. Trong thế giới bóng đá hiện đại, nơi cảm xúc thường chi phối lý trí, Liverpool vẫn giữ được cái đầu lạnh để thành công không chỉ trên sân cỏ mà còn trên thị trường chuyển nhượng.