Bất kỳ ai tiếp xúc với Nguyễn Thị Thật lần đầu đều có cảm giác dễ chịu. Ngay sau khi về đích, dù mất nhiều sức nhưng Thật luôn có ý thức giữ gìn hình ảnh và trả lời rất duyên trước các câu hỏi của phóng viên. Tại Cuộc đua xe toàn quốc mở rộng "Về Điện Biên Phủ-Cúp Báo Quân đội nhân dân 2014", ở vạch đích, khi tôi vừa giơ máy ảnh lên thì Nguyễn Thị Thật kêu “anh cho em xin mấy giây”, thế rồi tuyển thủ quốc gia sinh năm 1993 vuốt lại mái tóc, nở nụ cười duyên dáng trước ống kính.
![]() |
Cua-rơ Nguyễn Thị Thật. |
Đội Công ty Cổ phần Bảo vệ thực vật An Giang quả là may mắn khi có Nguyễn Thị Thật trong đội hình. Nói không quá lời, Nguyễn Thị Thật là hiện tượng đặc biệt của làng xe đạp nước nhà. Trong môn đua xe đạp, sự phối hợp đồng đội là yếu tố cực kỳ quan trọng nhưng với Nguyễn Thị Thật, thì tuyển thủ này có thể độc lập tác chiến nếu như đồng đội bị kèm chặt, hoặc đội nhà bị thua thiệt quân số do không may gặp sự cố trên đường đua. Không những vậy, Nguyễn Thị Thật còn là nhạc trưởng-đầu tàu điều tiết tốc độ của đội nhà. Khi đến gần vạch đích, nếu không có đồng đội “làm tốc độ” thì Thật vẫn có thể tự mình tung ra cú nước rút mãnh liệt. Đối thủ luôn muốn kèm riết Thật nhưng “muốn” là một chuyện, còn thực tế các danh hiệu của hàng loạt giải đấu 4, 5 năm trở lại đây, cứ "ùn ùn" về với Thật và đội Công ty Cổ phần Bảo vệ thực vật An Giang đã nói lên tài năng và đẳng cấp của cua-rơ này.
“Hồi em còn bé, nhà nghèo lắm, ngoài việc học văn hóa thì rảnh lúc nào, em lại phụ ba má việc đồng áng vì em là chị cả”. Nhưng điều khiến Thật ngại nhất khi bước chân vào bộ môn này lại là chuyện: “Trên đường tập, đôi khi em gặp phải những ánh mắt thiếu thiện cảm của một số người, họ rủa con gái gì mà như…”. Nhưng có lẽ, những người buông lời miệt thị Nguyễn Thị Thật sẽ phải nói lời xin lỗi, khi biết đây là tuyển thủ xe đạp nữ số 1 của Việt Nam, đã mang về cho Tổ quốc nhiều huy chương giá trị trong các giải châu Á, SEA Games.
Nguyễn Thị Thật đến với bộ môn xe đạp thật tình cờ. Hay nói đúng ra, đó là nhờ công của HLV đội tuyển xe đạp An Giang Ngô Quốc Tiến. Một ngày hè nóng như đổ lửa năm 2008, HLV Ngô Quốc Tiến đang rong ruổi tìm kiếm mấy đứa nhỏ có năng khiếu thì vô tình nhìn thấy Thật đang chạy đua cùng với mấy bạn trai. HLV Ngô Quốc Tiến nhớ lại: “Lúc mới nhìn thấy Thật, đột nhiên tôi thấy nổi da gà. Linh tính mách bảo tôi “ngọc thô” đây rồi”.
Thế rồi sau đó, ban huấn luyện đội đua xe đạp An Giang phải thuyết phục bà nội của Thật đến mấy lần thì bà mới ưng bụng cho cháu gái theo các chú, các anh đến với bộ môn đua xe đạp.
Vậy là từ một VĐV năng khiếu điền kinh, Thật chuyển sang kết bạn với chiếc xe đua.
“Thật có tố chất tuyệt vời”, HLV Ngô Quốc Tiến khẳng định, “hồi mới tập, một tuần, Thật "nuốt" trọn giáo án 300 cây số ngon lành. Kết thúc buổi tập, khi đồng đội còn nghỉ ngơi thì Thật đã lau xe, rồi đạp ru-lô (công cụ tập luyện tại chỗ của môn xe đạp), để luyện sức bền và khả năng tung nước rút”.
Để giúp Nguyễn Thị Thật tăng cường khả năng chuyên môn, lãnh đạo đội Công ty Cổ phần Bảo vệ thực vật An Giang đã lên kế hoạch mua cho tuyển thủ này một chiếc xe đua xịn hơn. Tôi hỏi: “Xe đua của Thật thì ai dùng hả anh?”, HLV Ngô Quốc Tiến cười sảng khoái, kêu: “Chắc để cho cái Thà, em ruột của Thật tập. Thà đang là thành viên của đội trẻ An Giang đấy”.