
Vào năm 2009, làng bóng đá Việt Nam được một phen xôn xao trước bản lý lịch hoành tráng của Emil Lê Giang. Tiền đạo Việt kiều sinh năm 1991 được giới thiệu là một tài năng trẻ sáng giá của bóng đá Slovakia, từng ghi 66 bàn trong một mùa giải U14, là trụ cột của U16, U17 Slovakia và đặc biệt là được CLB Nuremberg của Đức chiêu mộ với giá hơn 1 triệu USD sau khi từ chối hàng loạt ông lớn như Liverpool hay Juventus. Với hồ sơ ấn tượng như vậy, việc Emil bày tỏ nguyện vọng khoác áo U23 Việt Nam đã tạo ra một làn sóng kỳ vọng lớn lao.
Tuy nhiên, giấc mơ Việt Nam của Emil Lê Giang đã nhanh chóng va phải thực tại phũ phàng. Ngay trong lần đầu về nước năm 2009, anh không thể thuyết phục được HLV Mai Đức Chung sau thời gian thử việc tại các CLB. Ba năm sau, vào năm 2012, Emil trở lại với hy vọng một lần nữa, nhưng đối mặt với anh không còn là sự háo hức mà thay vào đó là ánh mắt hoài nghi. Khi ấy, với tư cách là Giám đốc điều hành CLB Hà Nội T&T, ông Nguyễn Quốc Hội đã thẳng thắn bày tỏ quan điểm trước cái mác "triệu đô" của Emil: “Đâu ra cái giá triệu đô cơ chứ, tôi nghĩ toàn là chuyện thổi phồng cả. Ngoại binh xịn giờ cũng chỉ có vài trăm nghìn đô kia kìa. Bây giờ người ta cứ thi nhau thổi giá, cầu thủ nội hô được mười mấy tỷ nhưng thực chất thì được bao nhiêu?”.
Phát biểu này như một lời cảnh báo cho thấy sự thổi phồng quá đà xung quanh cái tên Emil Lê Giang. Và thực tế trên sân cỏ đã chứng minh cho những hoài nghi đó là có cơ sở. Lần lượt Hà Nội T&T, CLB bóng đá Hà Nội và Navibank Sài Gòn đều từ chối ký hợp đồng. Lý do rất rõ ràng: năng lực của Emil không quá vượt trội để các đội bóng phải hy sinh một suất ngoại binh, trong khi anh lại chưa có quốc tịch Việt Nam. HLV Phạm Công Lộc của Navibank Sài Gòn khi đó nhận xét trình độ của anh chỉ ở mức "thường thường bậc trung".
Có lẽ, HLV kỳ cựu Vương Tiến Dũng là người lột tả bản chất của vấn đề một cách sắc sảo nhất: “Tôi nghe người ta quảng cáo về Emil Lê Giang khủng khiếp quá, nhưng kinh nghiệm mách bảo tôi rằng nếu có một trình độ khủng khiếp đúng như thế, Emil Lê Giang đã đá bóng ở châu Âu, chứ chẳng về Việt Nam thử việc làm gì”. Lời nhận xét đắt giá này đã chỉ ra một nghịch lý: một tài năng thực sự ở đẳng cấp châu Âu sẽ không cần phải chật vật tìm kiếm cơ hội ở một nền bóng đá còn đang phát triển như V-League.
Thất bại ở Việt Nam, sự nghiệp của Emil Lê Giang cũng dần chìm vào quên lãng khi anh chỉ có thể thi đấu ở các giải hạng dưới của Slovakia và CH Séc trước khi giải nghệ ở tuổi 30. Câu chuyện của anh trở thành bài học kinh điển cho bóng đá Việt Nam về việc tiếp nhận thông tin các cầu thủ gốc Việt. Những lời giới thiệu có cánh không thể thay thế cho màn trình diễn thực tế trên sân. Từ một "hiện tượng triệu đô", Emil Lê Giang đã trở thành một ký ức về giấc mơ dang dở và một lời nhắc nhở rằng, mọi giá trị đều phải được kiểm chứng bằng tài năng thật sự.