
Ngoại trừ Viktor Lê để lại dấu ấn, phần lớn những bản hợp đồng “triệu đô” mới chỉ sắm vai kép phụ.
Trần Thành Trung – cầu thủ trưởng thành từ lò đào tạo ở Bulgaria, được Ninh Bình chiêu mộ với phí chuyển nhượng hơn 10 tỷ đồng – đến nay mới đá vỏn vẹn 25 phút.
Cùng cảnh ngộ, Damian Vũ Thanh An (Thể Công Viettel) cũng chỉ được thử sức 21 phút, dù kịp ghi bàn ra mắt. Brandon Ly (Công an Hà Nội) vào sân đúng… 4 phút, còn Lee Williams vẫn chưa có một lần ra mắt chính thức. Người góp mặt nhiều nhất là Vadim Nguyễn (Đà Nẵng), nhưng tổng cộng cũng chỉ chơi 63 phút trong 3 trận.
Lý do dễ thấy: sự cạnh tranh khốc liệt. Ở Ninh Bình, tuyến giữa vốn do Đức Chiến và Hoàng Đức nắm giữ quá ổn định, khiến Thành Trung khó chen chân. Với Brandon Ly, thử thách còn lớn hơn khi tuyến giữa Công an Hà Nội đang được cặp Thành Long – Vitao kiểm soát. Damian Vũ Thanh An cũng chưa thể vượt qua đẳng cấp của Wesley Nata – ngoại binh tấn công hàng đầu V.League lúc này.
Ngoài yếu tố chuyên môn, các cầu thủ Việt kiều còn đối diện trở ngại khác: sự thích nghi. Khí hậu nóng ẩm, nhịp độ tập luyện dày đặc, cùng phong cách bóng đá tại V.League là thử thách lớn với những người từng trưởng thành ở châu Âu.
Dù vậy, việc hạn chế cơ hội ra sân ở giai đoạn đầu chưa hẳn là tín hiệu xấu. Đối với các CLB, họ cần thời gian để thử nghiệm, lựa chọn nhân sự ổn định. Với cầu thủ trẻ, đó cũng là khoảng lặng cần thiết để rèn thể lực, thích nghi văn hóa và chứng minh bản thân trong từng buổi tập.
Trong bối cảnh nhiều đội bóng V.League đặt mục tiêu cao, việc chen chân vào đội hình chính ngay lập tức không phải nhiệm vụ dễ dàng. Nhưng nếu đủ kiên nhẫn và thể hiện được giá trị, những cầu thủ Việt kiều này hoàn toàn có thể trở thành quân bài chiến lược trong chặng đường còn lại của mùa giải.