![]() |
Chelsea được tôn làm CLB vô đối tại Anh mùa này phải dừng bước bởi 10 người của PSG |
Sau khi Liverpool giàu truyền thống bị FC Basel (Thụy Sĩ) loại tại vòng bảng Champions League, người Anh chỉ xem đó là cú vấp nhẹ và tin tưởng vào Arsenal, Chelsea, Man City sẽ đi sâu tại vòng knock out.
Nhưng rồi Arsenal lại “ngẩng cao đầu” về nước trước Monaco. Chelsea được xem là đội bóng mạnh nhất của bóng đá Anh hiện tại, sánh ngang Real Madrid và Bayern Munich trên trường Quốc tế cũng phải ra về trước… PSG. Còn nhà ĐKVĐ xứ sương mù Man City gặp lại Barcelona và kết quả thì vẫn vô cùng bi đát.
Không chỉ tại Champions League, ngay cả ở cấp độ thấp hơn, Tottenham và Everton cũng không làm nên trò trống gì tại cúp Europa. Thảm họa của bóng đá Anh được xem là điều khủng khiếp, được mổ xẻ các kiểu nhưng với châu Âu thì đó là điều hết sức bình thường.
Thực lực của các CLB Anh trong những năm trở lại đây ra sao thì đã rõ, nhưng sức mạnh của họ lại được tô vẽ hào nhoáng trong phạm vi đảo quốc, fan hâm mộ của họ nhìn theo truyền thông xứ sương mù mà chẳng hề biết rằng, từ châu Âu lục địa, họ chỉ xem bóng đá Anh là… hòn đảo nhỏ ở ngoài khơi mà thôi.
![]() |
ĐKVĐ nước Anh có 11m nhưng phải nhờ tài Joe Hart mới tránh được trận thua đậm |
Người Đức có Bundesliga vẫn xem Ngoại hạng Anh, vì họ có Mesut Oezil, Mertesacker, Emre Can và Schurrle để theo dõi. Người Tây Ban Nha cũng xem Ngoại hạng Anh vì họ xem Juan Mata, Silva, Cazorla, De Gea, Azpilicueta, Fabregas v.v… Cứ như khi Công Vinh sang Sapporo thì hàng tá người Việt Nam đổ xô theo dõi giải hạng hai Nhật Bản vậy, họ theo dõi phần lớn vì quan tâm cầu thủ của mình thể hiện ra sao, tiện thể xem và học hỏi được nhiều thứ.
Còn người Anh, họ không cần biết thế giới bên ngoài ra sao, bởi họ không có nổi một cầu thủ nào ra hồn đủ sức thi đấu và làm trụ cột tại Bundesliga hay La Liga (không tính Ashley Cole sang Serie A dưỡng già). Fan bóng đá Anh cũng vậy, họ chỉ biết Ngoại hạng Anh là nhất và không có lí do nào để chuyển sang theo dõi các giải đấu “nhàm chán” khác. Với họ, theo dõi một giải đấu đa Quốc tịch xen kẽ cầu thủ Anh là quá đủ, chả cần tìm hiểu, học hỏi gì từ mấy giải đấu khác.
Bóng đá Anh đang ảo tưởng vì truyền thông của họ, và fan của họ (không chỉ tại Anh) cũng ít nhiều ảo tưởng theo. Hãy thử hỏi một fan cuồng bóng đá Anh, họ sẽ đáp rằng cả Tây Ban Nha chỉ có Real Madrid và Barca là xứng đối đầu với các CLB của họ. Hỏi thử Valencia hay Sevilla là ai? Họ sẽ đáp rằng đó là các đội bóng làng nhàng ngang tầm Everton hay Fulham là cùng. Dù Sevilla là ĐKVĐ Europa League, giải đấu mà Giáo sư Wenger thừa nhận phù hợp hơn với... Arsenal. Sức mạnh của truyền thông xứ (sương) mù quả là ghê gớm.
![]() |
Liverpool toan tính gây sốc Real nhưng bị... Basel sốc lại |
Chỉ khi nào fan cuồng bóng đá Anh nhận ra rằng, Liverpool bị Real Madrid đập cho vỡ mặt 3 bàn trắng tại Anfield, còn Valencia “chỉ” thắng 2-1 Real Madrid thắng 3-1 Atletico thì họ mới biết trình độ của họ đến đâu. Truyền thông Ngoại hạng Anh ngợi ca giải đấu của mình giàu thể lực số một, khiến fan của họ lầm tưởng rằng các giải khác đều rất… yếu đuối, một sai lầm kinh điển nếu họ không xem trận Sevilla gặp Atletico, một trận đấu nhanh đến mức không có khoảng trống nào, và va chạm thì thật khủng khiếp. Atletico dùng thể lực áp chế Chelsea mùa trước ra sao thì ai cũng rõ, đừng nói Chelsea của Mourinho là thiên về kĩ thuật nhé.
Nói thế để thấy, sức mạnh truyền thông nước Anh gây “mù” thông tin cho chính các CLB và fan của họ. Truyền thông Anh bơm sức mạnh đội bóng của mình theo 1 chiều, nhưng không cho thấy được thực lực các nền bóng đá khác. Trước khi bước vào Champions League, truyền thông Anh lo Liverpool làm sao tranh ngôi nhất bảng với Real Madrid, chứ có ai ngờ bị FC Basel loại đâu cơ chứ, hài thật!