Barcelona đang sống giữa một làn sóng trẻ hóa mạnh mẽ chưa từng thấy kể từ thế hệ vàng Lionel Messi – Andres Iniesta –Sergio Busquets. Trong số 11 cầu thủ dưới 18 tuổi đã thi đấu tại La Liga mùa này, có đến 6 thuộc biên chế Barcelona.
Và điều đáng chú ý hơn cả: hai tài năng 17 tuổi duy nhất góp mặt ở La Liga – Pedro “Dro” Fernandez và Toni Fernandez – đều thuộc La Masia. Đó không còn là sự trùng hợp, mà là chủ trương mang tính sinh tồn của một CLB buộc phải dựa vào chính mình trong thời kỳ thắt lưng buộc bụng.
Nhìn lại một thập kỷ trước, chính lớp đàn anh như Messi, Iniesta hay Busquets từng khiến cơ hội của các tài năng trẻ bị hạn chế. Nhưng giờ, mọi cánh cửa đều rộng mở. Lamine Yamal và Pau Cubarsi đã trở thành “người lớn” ở tuổi 18, còn Gavi và Fermin Lopez sớm khẳng định vị thế không thể thiếu. Trong làn gió ấy, những cái tên như Dro, Toni hay Jofre Torrents đang bước những bước đầu tiên, đầy tự tin và đầy kỳ vọng.
Dro là gương mặt nhận được nhiều sự chú ý nhất. Được Hansi Flick đánh giá rất cao, cầu thủ 17 tuổi sở hữu nền tảng kỹ thuật và tư duy vượt xa lứa tuổi. Những người từng đào tạo Dro mạnh dạn ví cậu với Iniesta, thậm chí có HLV cho rằng tầm nhìn của Dro “vượt cả Thiago Alcantara”. Từ cú sút xa ghi dấu ấn ở giai đoạn tiền mùa giải đến đường kiến tạo lịch sử tại Champions League ở tuổi 17, Dro cho thấy mình là sản phẩm đúng thời điểm mà Barcelona cần.
Toni Fernandez thì lại là câu chuyện thú vị khác. Cũng 17 tuổi, cũng từ La Masia, và cũng bước vào đội một trong bối cảnh khó khăn. Toni gây ấn tượng từ khi còn đá giao hữu với Man City và Milan, rồi ra mắt chính thức ở Copa del Rey. Hansi Flick thậm chí đã trao cho Toni suất đá chính bất ngờ ở trận thắng Girona, xếp cậu đá như một “số 9 ảo”, giữa Yamal và Rashford. Điểm mạnh của Toni nằm ở sự sáng tạo trong 25 mét cuối, thứ giúp cậu trở thành một “số 10” tiềm năng đúng nghĩa.
Nhưng nếu phải chọn “đóa hoa nở sớm bị dập tắt vì bão tố”, hẳn là Marc Bernal. Tiền vệ cao 1m90, mạnh mẽ hiếm thấy tại La Masia, từng chơi xuất sắc trong ba trận mở màn mùa giải trước khi dính chấn thương ACL nghiêm trọng. Barcelona kiên nhẫn, ký mới đến 2029 kèm điều khoản giải phóng 500 triệu euro, khẳng định niềm tin tuyệt đối. Giờ Bernal đã trở lại, thận trọng nhưng đầy quyết tâm.
Torrents, hậu vệ trái 18 tuổi, cũng mang câu chuyện tương tự: một năm nghỉ thi đấu vì ACL, cân bằng giữa bóng đá và học tập, và nay trở lại trong guồng xoay đội một. Sự vươn lên của Torrents được kỳ vọng sẽ tạo ra cuộc cạnh tranh tích cực với Balde, người từng đi con đường tương tự.
Không chỉ những cái tên đã xuất hiện, mà cả một thế hệ khác cũng đang gõ cửa đội một. Xavi Espart – một Philipp Lahm phiên bản La Masia – được Flick đánh giá rất cao. Landry Farre cho thấy sự đa năng đáng ngợi khen, còn tiền đạo cánh 17 tuổi Sama Nomoko đang khiến cấp độ U19 phải “nhớ tên”. Và đặc biệt nhất có lẽ là Ebrima Tunkara, tài năng 15 tuổi được nội bộ Barcelona xem là cầu thủ có tiềm năng lớn nhất vẫn chưa ra mắt.
Điều đáng nói ở đây không chỉ là sự xuất hiện của nhiều cầu thủ trẻ, mà là triết lý mà Barcelona buộc phải quay về. Đó là xây dựng từ bên trong. La Masia là nền tảng của đội bóng, và giờ, trong giai đoạn tái thiết, những mầm non ấy lại một lần nữa gánh trên vai kỳ vọng hồi sinh Barcelona.
Khi tài chính hạn chế, khi thị trường chuyển nhượng ngày càng điên rồ, thì việc một loạt tài năng tuổi teen thi đấu chững chạc lại trở thành “nguồn vốn” quý giá nhất. Cuộc cách mạng nội tại này không chỉ giúp Barcelona sống sót, mà còn mở ra tương lai nơi họ có thể tái lập một chu kỳ thành công mới, được xây dựng trên La Masia – điều làm nên bản sắc đích thực của Barcelona.













