Trong một buổi tối mùa đông tại Villa Park, mọi ánh đèn sân khấu đều đổ dồn về Morgan Rogers, người đã có một màn trình diễn được giới chuyên môn ví là "đẳng cấp thế giới".
Chiến thắng 2-1 của Aston Villa trước Manchester United tại vòng 17 Ngoại hạng Anh không chỉ là ba điểm đơn thuần, mà còn là lời khẳng định đanh thép cho vị thế ứng viên vô địch của thầy trò Unai Emery, với Rogers là linh hồn trong lối chơi tấn công đầy mê hoặc đó.
Không quá lời khi nói rằng Rogers đã một tay định đoạt cục diện trận đấu bằng khả năng dứt điểm thượng thừa. Chỉ số thống kê sau trận đấu đã lột tả sự xuất sắc đến kinh ngạc của tiền vệ mang áo số 27.
Anh nhận điểm số cao nhất trận (9.1 trên FotMob) với 2 bàn thắng, 7 cú sút và chỉ số bàn thắng kỳ vọng sau khi dứt điểm (xGOT) lên tới 1.25, gấp đôi chỉ số xG thông thường (0.65).
Điều này chứng minh rằng Rogers đã biến những cơ hội không quá rõ ràng thành bàn thắng nhờ kỹ năng dứt điểm hoàn hảo, điều mà các chân sút bên phía Man United đã không thể làm được.
Hai bàn thắng của Rogers vào lưới thủ thành Senne Lammens giống như hai giọt nước, đều là những tác phẩm nghệ thuật của sự chính xác và lạnh lùng.
Ở cả hai tình huống, Rogers đều nhận bóng từ cánh trái, thực hiện những pha ngoặt bóng loại bỏ hoàn toàn sự truy cản của trung vệ trẻ Leny Yoro trước khi tung ra những cú cứa lòng "ngọt lịm" vào góc xa.
Sự tự tin của Rogers đang ở mức cao trào, giúp anh trở thành cầu thủ Aston Villa đầu tiên kể từ Dion Dublin năm 1998 ghi từ 2 bàn trở lên trong hai trận Ngoại hạng Anh liên tiếp.
Chính sự tỏa sáng cá nhân này đã khỏa lấp những sai sót trong hệ thống phòng ngự của Villa và đưa đội bóng áp sát Arsenal với khoảng cách chỉ còn 3 điểm.
Tuy nhiên, bức tranh tại Villa Park không chỉ có màu hồng của đội chủ nhà. Manchester United thực tế đã có một trận đấu không tồi về mặt thế trận, thậm chí họ còn nhỉnh hơn về chỉ số bàn thắng kỳ vọng (1.24 so với 0.93 của Villa).
"Quỷ đỏ" đã cho thấy tinh thần chiến đấu kiên cường khi gỡ hòa ngay trước giờ nghỉ giải lao nhờ công của Matheus Cunha. Bàn thắng này xuất phát từ sai lầm tai hại của Matty Cash khi để mất bóng ngay sân nhà, tạo điều kiện cho Patrick Dorgu kiến tạo.
Nhưng sự khác biệt lớn nhất giữa hai đội nằm ở khả năng tận dụng cơ hội. Trong khi Rogers "bắn là trúng", thì Cunha và đặc biệt là Sesko lại phung phí những cơ hội mười mươi, điển hình là pha đánh đầu chệch cột dọc đáng tiếc của Cunha hay tình huống đối mặt bất thành của Sesko.
Khó khăn chồng chất khó khăn cho đoàn quân của HLV Ruben Amorim khi họ mất đi "nhạc trưởng" Bruno Fernandes ngay sau hiệp một vì chấn thương gân khoeo. Sự vắng mặt của người đội trưởng khiến những đợt lên bóng của Man United trong hiệp hai trở nên thiếu ý tưởng và tính đột biến.
Dù đã nỗ lực điều chỉnh chiến thuật, bao gồm việc tung Zirkzee vào sân thay Ugarte để chơi tất tay, Man United vẫn không thể khoan phá hàng thủ Villa thêm một lần nữa.
Thủ thành Emiliano Martinez cũng xứng đáng được ngợi khen với những pha cứu thua xuất sắc, góp phần bảo toàn thành quả mà Rogers đã dày công tạo dựng.
Thất bại này chấm dứt chuỗi 4 trận bất bại của Man United và khiến họ dậm chân ở vị trí thứ 7. Ngược lại, Aston Villa đang sống trong những ngày tháng tươi đẹp nhất kể từ mùa giải 1989-1990 với chuỗi 7 trận thắng liên tiếp tại hạng đấu cao nhất nước Anh.
Unai Emery đã xây dựng được một tập thể lỳ lợm, biết cách vượt qua những thời điểm khó khăn và sở hữu những cá nhân biết tỏa sáng đúng lúc như Morgan Rogers.
Nếu tiếp tục duy trì phong độ hủy diệt này, giấc mơ về ngôi vương Ngoại hạng Anh hoàn toàn có thể trở thành hiện thực với đội chủ sân Villa Park trong mùa giải năm nay.
Để hiểu rõ hơn về CLB Aston Villa, quý độc giả có thể tham khảo thêm qua bài: "Lịch sử Câu lạc bộ Aston Villa: Những người khai sinh bóng đá Anh và chinh phục châu Âu".










