Arsenal lại thua, lại một lần nữa thất bại trước Manchester United mặc cho đối thủ của chúng ta vào thời điểm hiện tại cũng gặp muôn vàn những khó khăn. Lần thứ nhất, lần thứ hai? Không! Đây đã là trận đấu thứ 7 liên tiếp mà Arsenal không thể đánh bại được Manchester United!
Ramsey, người hùng cuối cùng giúp chúng ta đánh bại Quỷ đỏ trong trận đấu cách đây 3 năm đã có một trận thi đấu rất tệ và hơn ai hết tiền vệ xứ Wales là hiện thân của những nỗi thất vọng đang bao chùm lên Emirates. Đó là cảm giác khi người ta kỳ vọng nhiều nhưng chỉ đổi lại bằng sự thất vọng ghê gớm.
Arsenal lại bước vào giai đoạn khó khăn, thậm chí những con số thống kê đang cho thấy đây đang là sự khởi đầu tội tệ nhất của triều đại Arsene Wenger tại Arsenal kể từ khi chiến lược gia người Pháp đến Anh vào năm 1996. Đã từ rất lâu rồi Arsenal luôn mang một diện mạo khiến nhiều người thất vọng đến vậy.
Kịch bản cũ rích và đau đớn vẫn cứ diễn ra như một chu kỳ. Cứ y như rằng sau một mùa giải thăng hoa đầu mùa, có cơ hội lớn cạnh tranh chức vô địch Premier League, rồi hụt hơi và thất bại…là đến một mùa giải mà Arsenal “chết” ngay từ quãng thời gian “khởi động” và sớm bị gạch tên khỏi cuộc đua vô địch.
Chỉ có một thứ là vẹn nguyên như cũ, đó chính là vị trí của Pháo thủ trên BXH vào cuối mùa giải, vị trí thứ 4 cùng suất đá Play-off Champions League. Mà theo lời của HLV Wenger đó cũng là thành công của Arsenal khi với ông sự thành công được hiểu theo yếu tố bền vững.
Trong một bài phỏng vấn ông từng nói rằng: “ Tôi tin giá trị của một đội bóng nằm ở sự bền vững. Những cầu thủ lớn giúp chúng ta giành những danh hiệu, nhưng sự ổn định là quan trọng. Nên nhớ chỉ có 2 đội bóng giành vé dự Champions League trong 17 mùa giải liên tiếp”.
Rõ ràng nếu xét về mặt tình cảm thì HLV Wenger luôn chiếm một vị trí đặc biệt trong lòng rất nhiều các Gooners, thậm chí nhiều người coi ông như người cha thứ 2 của mình. Ông đã ở Arsenal hơn 18 năm và đã trải qua rất nhiều thăng trầm cùng đội bóng.
Chính ông là người góp công lớn để đưa cái tên Arsenal lên tầm cao mới, cũng chính ông là người giúp cho dự án xây dựng SVĐ Emirates được diễn ra một cách suôn sẻ. Từ đôi bàn tay ấy đã nhào nặn, nâng bước cho rất nhiều những cầu thủ như T.Henry, P.Vieira, Fabregas, Van Persie…trở thành những ngôi sao sáng nhất của bóng đá thế giới.
Thế nhưng những thành công cùng ánh hào quang trong quá khứ với chuỗi 49 trận bất bại năm nào giờ đã ngủ yên trong quá khứ, còn bây giờ chúng ta cần nhìn vào thực tế để xem xét tình hình bằng lý trí chứ không phải từ trái tim. Rõ ràng HLV Wenger không còn là một chiến lược gia sáng suất như những ngày đầu ông đến với Arsenal. Ông không còn giữ được sự nhanh nhạy về tư duy chiến thuật, ông cũng không giỏi trong việc tiếp cận trận đấu như Jose Mourinho.
Và khi đội nhà gặp khó khăn về nhân sự, ông cũng không giỏi ứng biến hoặc nói đúng hơn là có con mắt nhìn người như Sir Alex trước kia. Triết lý bóng đá làm nên thương hiệu của HLV Wenger giờ cũng đã chẳng còn phù hợp trong bóng đá hiện đại, nhất là tại Premier League khi bóng đá thực dụng ngày càng lên ngôi.
Có lẽ đã đến lúc Arsenal cần cho mình một vị thuyền trưởng mới với một tư duy bóng đá phù hợp hơn. Thay đổi HLV không phải bao giờ cũng là một phương án tối ưu nhất để giải quyết vấn đề nhưng trong trường hợp này nó là điều cần xem xét.
Khi Real thay Mourinho bằng Carlo Ancelotti, ngay lập tức họ hoàn tất giấc mơ Decima. Ở chiều ngược lại khi Mourinho trở lại Chelsea lần thứ 2, dần dần ông đang xây dựng nên một đế chế mới tại Premier League và xa hơn là Champions League. Bóng đá hiện đại rõ ràng đang tôn vinh danh hiệu hơn là sự bền vững. Chẳng nói đâu xa, “hàng xóm” của Arsenal là Chelsea đã và đang gặt hái được nhiều thành công từ quy luật “bàn tay sắt” của ông chủ Roman Abramovich.
Đã 10 năm trôi qua các Gooners không được chứng kiến bất cứ một chiếc cúp Premier League nào được đưa về thêm sau mùa giải lịch sử 2003/2004, đó thật sự là một quãng thời gian rất lâu. Tại Champions League, đội bóng cũng chỉ duy nhất 1 lần lọt vào trận chung kết mùa giải 2005/2006 nhưng cũng không thể hiện thực hóa giấc mơ.
Từ đó đến nay Arsenal chưa bao giờ được coi là ứng cử viên cho chức vô địch tại đấu trường danh giá nhất Châu Âu này. Thậm chí đã 4 mùa giải gần nhất, Arsenal phải dừng bước ngay từ vòng loại trực tiếp 1/16. Rõ ràng vào lúc này Arsenal cần một luồng sinh khí mới để thổi vào tư duy bóng đá đang dần đi vào bế tắc của Arsene Wenger.
Cách đây 1 năm, tưởng chừng Giáo sư đã quyết định ra đi nếu như Arsenal không thể có được FA Cup, nhưng rồi chiếc cúp ấy đã cứu tương lai của ông tại Emirates với bản hợp đồng mới có thời hạn 3 năm. Thực tế BLĐ Arsenal không muốn, hay nói đúng hơn là không dám sa thải ông dù cuối mùa giải đội bóng có dành danh hiệu hay không. Nhưng nếu thành tích của đội bóng cứ ngày một xấu đi như hiện tại thì có lẽ đã đến lúc mọi thứ cần phải thay đổi.
Arsene Wenger, cám ơn ông vì tất cả nhưng đã đến lúc Arsenal cần thay đổi!
Ramsey, người hùng cuối cùng giúp chúng ta đánh bại Quỷ đỏ trong trận đấu cách đây 3 năm đã có một trận thi đấu rất tệ và hơn ai hết tiền vệ xứ Wales là hiện thân của những nỗi thất vọng đang bao chùm lên Emirates. Đó là cảm giác khi người ta kỳ vọng nhiều nhưng chỉ đổi lại bằng sự thất vọng ghê gớm.
![]() |
| Arsenal lại thêm một lần nữa gục ngã trước Manchester United. Ảnh: Internet. |
Arsenal lại bước vào giai đoạn khó khăn, thậm chí những con số thống kê đang cho thấy đây đang là sự khởi đầu tội tệ nhất của triều đại Arsene Wenger tại Arsenal kể từ khi chiến lược gia người Pháp đến Anh vào năm 1996. Đã từ rất lâu rồi Arsenal luôn mang một diện mạo khiến nhiều người thất vọng đến vậy.
Kịch bản cũ rích và đau đớn vẫn cứ diễn ra như một chu kỳ. Cứ y như rằng sau một mùa giải thăng hoa đầu mùa, có cơ hội lớn cạnh tranh chức vô địch Premier League, rồi hụt hơi và thất bại…là đến một mùa giải mà Arsenal “chết” ngay từ quãng thời gian “khởi động” và sớm bị gạch tên khỏi cuộc đua vô địch.
Chỉ có một thứ là vẹn nguyên như cũ, đó chính là vị trí của Pháo thủ trên BXH vào cuối mùa giải, vị trí thứ 4 cùng suất đá Play-off Champions League. Mà theo lời của HLV Wenger đó cũng là thành công của Arsenal khi với ông sự thành công được hiểu theo yếu tố bền vững.
Trong một bài phỏng vấn ông từng nói rằng: “ Tôi tin giá trị của một đội bóng nằm ở sự bền vững. Những cầu thủ lớn giúp chúng ta giành những danh hiệu, nhưng sự ổn định là quan trọng. Nên nhớ chỉ có 2 đội bóng giành vé dự Champions League trong 17 mùa giải liên tiếp”.
Rõ ràng nếu xét về mặt tình cảm thì HLV Wenger luôn chiếm một vị trí đặc biệt trong lòng rất nhiều các Gooners, thậm chí nhiều người coi ông như người cha thứ 2 của mình. Ông đã ở Arsenal hơn 18 năm và đã trải qua rất nhiều thăng trầm cùng đội bóng.
Chính ông là người góp công lớn để đưa cái tên Arsenal lên tầm cao mới, cũng chính ông là người giúp cho dự án xây dựng SVĐ Emirates được diễn ra một cách suôn sẻ. Từ đôi bàn tay ấy đã nhào nặn, nâng bước cho rất nhiều những cầu thủ như T.Henry, P.Vieira, Fabregas, Van Persie…trở thành những ngôi sao sáng nhất của bóng đá thế giới.
![]() |
| Arsene, cám ơn ông về những kỷ niệm đẹp…nhưng đây là thời điểm để nói lời tạm biệt. Ảnh: Internet. |
Thế nhưng những thành công cùng ánh hào quang trong quá khứ với chuỗi 49 trận bất bại năm nào giờ đã ngủ yên trong quá khứ, còn bây giờ chúng ta cần nhìn vào thực tế để xem xét tình hình bằng lý trí chứ không phải từ trái tim. Rõ ràng HLV Wenger không còn là một chiến lược gia sáng suất như những ngày đầu ông đến với Arsenal. Ông không còn giữ được sự nhanh nhạy về tư duy chiến thuật, ông cũng không giỏi trong việc tiếp cận trận đấu như Jose Mourinho.
Và khi đội nhà gặp khó khăn về nhân sự, ông cũng không giỏi ứng biến hoặc nói đúng hơn là có con mắt nhìn người như Sir Alex trước kia. Triết lý bóng đá làm nên thương hiệu của HLV Wenger giờ cũng đã chẳng còn phù hợp trong bóng đá hiện đại, nhất là tại Premier League khi bóng đá thực dụng ngày càng lên ngôi.
Có lẽ đã đến lúc Arsenal cần cho mình một vị thuyền trưởng mới với một tư duy bóng đá phù hợp hơn. Thay đổi HLV không phải bao giờ cũng là một phương án tối ưu nhất để giải quyết vấn đề nhưng trong trường hợp này nó là điều cần xem xét.
Khi Real thay Mourinho bằng Carlo Ancelotti, ngay lập tức họ hoàn tất giấc mơ Decima. Ở chiều ngược lại khi Mourinho trở lại Chelsea lần thứ 2, dần dần ông đang xây dựng nên một đế chế mới tại Premier League và xa hơn là Champions League. Bóng đá hiện đại rõ ràng đang tôn vinh danh hiệu hơn là sự bền vững. Chẳng nói đâu xa, “hàng xóm” của Arsenal là Chelsea đã và đang gặt hái được nhiều thành công từ quy luật “bàn tay sắt” của ông chủ Roman Abramovich.
Đã 10 năm trôi qua các Gooners không được chứng kiến bất cứ một chiếc cúp Premier League nào được đưa về thêm sau mùa giải lịch sử 2003/2004, đó thật sự là một quãng thời gian rất lâu. Tại Champions League, đội bóng cũng chỉ duy nhất 1 lần lọt vào trận chung kết mùa giải 2005/2006 nhưng cũng không thể hiện thực hóa giấc mơ.
Từ đó đến nay Arsenal chưa bao giờ được coi là ứng cử viên cho chức vô địch tại đấu trường danh giá nhất Châu Âu này. Thậm chí đã 4 mùa giải gần nhất, Arsenal phải dừng bước ngay từ vòng loại trực tiếp 1/16. Rõ ràng vào lúc này Arsenal cần một luồng sinh khí mới để thổi vào tư duy bóng đá đang dần đi vào bế tắc của Arsene Wenger.
Cách đây 1 năm, tưởng chừng Giáo sư đã quyết định ra đi nếu như Arsenal không thể có được FA Cup, nhưng rồi chiếc cúp ấy đã cứu tương lai của ông tại Emirates với bản hợp đồng mới có thời hạn 3 năm. Thực tế BLĐ Arsenal không muốn, hay nói đúng hơn là không dám sa thải ông dù cuối mùa giải đội bóng có dành danh hiệu hay không. Nhưng nếu thành tích của đội bóng cứ ngày một xấu đi như hiện tại thì có lẽ đã đến lúc mọi thứ cần phải thay đổi.
Arsene Wenger, cám ơn ông vì tất cả nhưng đã đến lúc Arsenal cần thay đổi!
Đức Thịnh |
00:00 30/11/-0001














