Mohamed Salah gây bão với những phát ngôn chỉ trích HLV Arne Slot và Liverpool.
Liverpool đang chìm trong cơn bão tố không chỉ từ những trận đấu sa sút, mà còn từ "quả bom nổ chậm" mang tên Mohamed Salah. Sau màn hòa 3-3 kịch tính nhưng đầy thất vọng trước Leeds United tại Elland Road, nơi The Kop hai lần để tuột mất lợi thế dẫn trước, Salah đã bước ra trước ống kính truyền thông và "xả" hết những uất ức dồn nén. Không còn những lời bóng gió, anh thẳng thừng tuyên bố mối quan hệ với HLV Arne Slot đã "hoàn toàn đổ vỡ", cảm thấy bị "đẩy vào thế khó" và trở thành "vật tế thần" cho những vấn đề của đội bóng. "Ai đó không muốn tôi ở lại câu lạc bộ," anh nói, lời lẽ sắc bén như lời tạm biệt, ám chỉ trận gặp Brighton cuối tuần này có thể là lần cuối anh khoác áo Liverpool trước khi lên đường dự CAN với Ai Cập. Đây không chỉ là cuộc chiến cá nhân, mà là vết nứt sâu sắc đe dọa xé toạc cả tập thể The Kop – nhà vô địch Ngoại hạng Anh mùa trước.
Không ai có thể phủ nhận di sản vĩ đại của Salah tại Anfield. Với hơn 250 bàn thắng sau 420 trận, anh là người hùng đã góp công đưa Liverpool lên đỉnh vinh quang, đặc biệt mùa trước với 34 bàn và 23 kiến tạo – những con số "siêu nhân" giúp Slot giành chức vô địch chỉ 7 tháng trước. Nhưng bóng đá hiện đại không dung thứ cho đặc quyền dựa trên quá khứ. Salah, ở tuổi 33, đang trải qua giai đoạn sa sút rõ rệt: chỉ 5 bàn và 3 kiến tạo sau 19 trận trên mọi đấu trường. Anh thường lạc lõng ngoài vòng xoáy tấn công, để lộ khoảng trống phía sau mà đối thủ dễ dàng khai thác. Việc Slot đẩy anh lên ghế dự bị ba trận liên tiếp – hòa West Ham, thua Sunderland và giờ là hòa Leeds – là quyết định chuyên môn hợp lý, nhằm khơi dậy động lực và ưu tiên những ai đang ở phong độ cao hơn.
Vấn đề thực sự nằm ở sự thiếu công bằng mà Salah cảm nhận. Tại sao anh – người duy nhất đá chính trong hai trận thua bẽ bàng trước Nottingham Forest và PSV – lại bị "trừng phạt" nặng nề, trong khi những cái tên như Ibrahima Konate (phòng ngự kém cỏi) hay Cody Gakpo (không hiệu quả ở cánh trái) vẫn được giữ suất? Sự thất vọng ấy dễ hiểu, nhất là khi Salah vừa ký hợp đồng hai năm mới hồi tháng 4, với những lời hứa hẹn về vai trò trung tâm. Nhưng thay vì giữ im lặng đến sau CAN, anh chọn cách "vạch áo cho người xem lưng" qua cuộc phỏng vấn kéo dài 7 phút rưỡi – lần đầu tiên anh nói nhiều đến vậy với báo chí Anh sau tám năm tại Liverpool. Đó không phải lời kêu cứu, mà là tối hậu thư rõ ràng, làm tổn thương hình ảnh đội bóng đang rệu rã với chỉ 8 điểm trong 30 điểm có thể có gần đây.
Nguyên nhân sâu xa có lẽ nằm ở sự đứt gãy giao tiếp giữa Slot và phòng thay đồ. Slot, người từng được ca ngợi như "người hùng" mang về danh hiệu, giờ đang lung lay ghế nóng vì thất bại trong quản trị nhân sự. Ông thừa nhận cảm thấy "bất an" khi đẩy Salah ra rìa, nhưng nhấn mạnh cần anh "làm điều gì đó đặc biệt" trên sân thay vì ngồi dự bị. Tuy nhiên, khi một trụ cột như Salah công khai quay lưng, đó là dấu hiệu báo động đỏ: khoảng cách giữa ban huấn luyện và các cựu binh đã trở nên mênh mông. Salah có thể bị cái tôi lấn át, nhưng Slot cũng không vô can khi để tình hình leo thang từ những cuộc họp kín sang chiến tranh công khai.
Tương lai Mohamed Salah và Arne Slot tại Liverpool sẽ ra sao?
Tương lai Anfield giờ đây mờ mịt như sương mù Merseyside. Giới chủ Fenway Sports Group, cùng Richard Hughes và Michael Edwards, đang đối mặt lựa chọn nghiệt ngã: Giữ Slot để tái cấu trúc với dàn sao trẻ như Alexander Isak, Hugo Ekitike hay Florian Wirtz – những bản hợp đồng mới cho thấy hướng đi tương lai – hay chiều theo sức ép từ Salah và các trụ cột để cứu vãn sự đoàn kết? Kịch bản nào cũng dẫn đến sự ra đi: Salah có thể cập bến Saudi Pro League tháng 1 với mức lương khổng lồ, kết thúc chương bi kịch thay vì vinh quang; hoặc Slot bị sa thải, mở đường cho HLV mới nhưng để lại vết sẹo nội bộ khó lành.
Dù sao, Liverpool cần một cuộc đại phẫu triệt để – không chỉ nhân sự mà còn văn hóa ứng xử. Hình ảnh The Kop đã bị hoen ố bởi những ồn ào không đáng có, thay vì những đêm huyền diệu tại Champions League hay những bàn thắng kinh điển của "Vua Ai Cập". Salah, với tất cả sự vĩ đại, có lẽ đã đi đến chương cuối cùng tại Anfield. Một cuộc chia ly cay đắng sẽ là nỗi tiếc nuối lớn lao, nhưng có lẽ cũng là liều thuốc đắng để The Kop hồi sinh mạnh mẽ hơn. Bóng đá không chờ đợi ai, và Liverpool phải hành động trước khi quá muộn.
















