Đêm thứ hai vừa rồi, khi Vua bóng đá Pele được mời lên mở một chiếc phong bì rồi dõng dạc đọc tên người chiến thắng là Ronaldo, chứ không phải Messi, cũng không phải Ribery thì ngay lập tức cầu thủ người Bồ Đào Nha đã hạnh phúc quay sang hôn người bạn gái của mình. Sau đó Ronaldo lên bục nhận giải và phát biểu vài câu ngắn gọn. Nhưng những lời ngắn gọn ấy liên tục bị ngắt quãng bởi những tiếng nấc nghẹn. Ronaldo đã rơm rớm khóc.
Nhiều người đặt câu hỏi: bốn năm liên tiếp gần đây, khi Ronaldo luôn về sau Messi thì người đàn ông này có rơi nước mắt? Trước mặt đông đảo công chúng, báo giới, người hâm mộ câu trả lời dĩ nhiên là "không". Khi ấy, điều mà người ta nhận ra ở Ronaldo chỉ là một chút thất vọng, một chút giãi bày này nọ rồi chấm hết. Nhưng bốn năm với bốn lần không toại nguyện giấc mơ có lẽ cũng đã kết tủa những giọt nước mắt ở bên trong, những giọt nước mắt lặn vào trong, những giọt nước mắt không kém phần chát chúa và cay cực. Có phải bởi những giọt nước mắt lặng thầm ấy mà Ronaldo mới có những đối đáp mang màu sắc cực đoan khi hay tin chủ tịch FIFA nói vui về việc "Messi là một cậu bé ngoan, còn Ronaldo là một tư lệnh sân cỏ"? Có phải bởi những giọt nước mắt lặng thầm ấy mà Ronaldo có lúc đã vùng vằng "cự" lại báo giới khi cứ bị báo giới so kè, nhận xét giữa mình với Messi?
Có một sự thực là khi Messi đoạt 4 QBV liên tiếp thì nhiều người cùng chung một nhận định: Ronaldo là một trong hiếm hoi những nhân tài sân cỏ, nhưng bi kịch ở chỗ Ronaldo lại sinh ra và thi đấu ở một thời đại có Messi. Thực ra thì ngay cả bây giờ, khi Ronaldo, chứ không phải Messi mới là chủ nhân của QBV năm 2013 thì vẫn có những người giữ nguyên suy nghĩ ấy. Họ bảo, Ronaldo chỉ chiến thắng trong cái năm mà Messi bị chấn thương hành hạ. Họ bảo, nếu những năm trước đây, chiến thắng của Messi với Ronaldo luôn diễn ra một cách áp đảo thì bây giờ chiến thắng của Ronaldo trước Messi lại diễn ra một cách cận kề. Cụ thể: Ronaldo đạt được 27,99% số phiếu, trong khi Messi đạt được 24,72% số phiếu. Người ta thậm chí còn bảo, nếu FIFA không bất ngờ kéo dài thời hạn bầu chọn, giúp cho 4 bàn thắng mà Ronaldo ghi vào lưới ĐT Thụy Điển ở vòng loại World Cup được "hợp thức hóa" thì mọi chuyện có thể đã khác rồi.
Cũng giống như bất cứ một cuộc bầu chọn danh hiệu khác ở cái nhân loại này: Khi một kết quả được công bố, luôn có những góc nhìn, những ý kiến, thậm chí là những phán xét khác nhau. Nhưng với trường hợp cụ thể của Ronaldo thì điều quan trọng là, rốt cuộc anh đã chiến thắng, đã lần thứ hai trong đời trở thành cầu thủ xuất sắc nhất thế giới trong năm. Và nếu không nhìn danh hiệu này từ góc độ của Ronaldo, mà nhìn từ góc độ của bản thân danh hiệu, dễ thấy là việc Ronaldo hoặc một ai đó không phải Messi có được nó cũng là một tín hiệu tích cực. Sau khi đoạt QBV 4 năm liền, chẳng phải Messi từng bảo nếu tiếp tục đoạt thêm một QBV nữa anh sẽ không biết phải bày nó ở đâu trong phòng khách nhà mình đó sao?
Hình ảnh vua bóng đá Pele mở phong bì, rồi Ronaldo quay sang ôm hôn người yêu, rồi Ronaldo bước lên nhận giải mà nghẹn ngào rơm rớm nước mắt - một chuỗi những hình ảnh ấy hình như "có ích" với danh hiệu này hơn là cái hình ảnh Messi lại bước lên, và Ronaldo lại bần thần.
Nếu phải chỉ ra một hình ảnh có vấn đề nữa của đêm trao giải thì đó là việc đêm ấy Ronaldo mặc một bộ vest đen, Messi mặc một bộ vest đỏ, nhưng rốt cuộc người "số đỏ" lại là người... mặc áo đen!
Nhiều người đặt câu hỏi: bốn năm liên tiếp gần đây, khi Ronaldo luôn về sau Messi thì người đàn ông này có rơi nước mắt? Trước mặt đông đảo công chúng, báo giới, người hâm mộ câu trả lời dĩ nhiên là "không". Khi ấy, điều mà người ta nhận ra ở Ronaldo chỉ là một chút thất vọng, một chút giãi bày này nọ rồi chấm hết. Nhưng bốn năm với bốn lần không toại nguyện giấc mơ có lẽ cũng đã kết tủa những giọt nước mắt ở bên trong, những giọt nước mắt lặn vào trong, những giọt nước mắt không kém phần chát chúa và cay cực. Có phải bởi những giọt nước mắt lặng thầm ấy mà Ronaldo mới có những đối đáp mang màu sắc cực đoan khi hay tin chủ tịch FIFA nói vui về việc "Messi là một cậu bé ngoan, còn Ronaldo là một tư lệnh sân cỏ"? Có phải bởi những giọt nước mắt lặng thầm ấy mà Ronaldo có lúc đã vùng vằng "cự" lại báo giới khi cứ bị báo giới so kè, nhận xét giữa mình với Messi?
Có một sự thực là khi Messi đoạt 4 QBV liên tiếp thì nhiều người cùng chung một nhận định: Ronaldo là một trong hiếm hoi những nhân tài sân cỏ, nhưng bi kịch ở chỗ Ronaldo lại sinh ra và thi đấu ở một thời đại có Messi. Thực ra thì ngay cả bây giờ, khi Ronaldo, chứ không phải Messi mới là chủ nhân của QBV năm 2013 thì vẫn có những người giữ nguyên suy nghĩ ấy. Họ bảo, Ronaldo chỉ chiến thắng trong cái năm mà Messi bị chấn thương hành hạ. Họ bảo, nếu những năm trước đây, chiến thắng của Messi với Ronaldo luôn diễn ra một cách áp đảo thì bây giờ chiến thắng của Ronaldo trước Messi lại diễn ra một cách cận kề. Cụ thể: Ronaldo đạt được 27,99% số phiếu, trong khi Messi đạt được 24,72% số phiếu. Người ta thậm chí còn bảo, nếu FIFA không bất ngờ kéo dài thời hạn bầu chọn, giúp cho 4 bàn thắng mà Ronaldo ghi vào lưới ĐT Thụy Điển ở vòng loại World Cup được "hợp thức hóa" thì mọi chuyện có thể đã khác rồi.
![]() |
| Ronaldo lần thứ 2 đoạt danh hiệu bóng vàng. |
Cũng giống như bất cứ một cuộc bầu chọn danh hiệu khác ở cái nhân loại này: Khi một kết quả được công bố, luôn có những góc nhìn, những ý kiến, thậm chí là những phán xét khác nhau. Nhưng với trường hợp cụ thể của Ronaldo thì điều quan trọng là, rốt cuộc anh đã chiến thắng, đã lần thứ hai trong đời trở thành cầu thủ xuất sắc nhất thế giới trong năm. Và nếu không nhìn danh hiệu này từ góc độ của Ronaldo, mà nhìn từ góc độ của bản thân danh hiệu, dễ thấy là việc Ronaldo hoặc một ai đó không phải Messi có được nó cũng là một tín hiệu tích cực. Sau khi đoạt QBV 4 năm liền, chẳng phải Messi từng bảo nếu tiếp tục đoạt thêm một QBV nữa anh sẽ không biết phải bày nó ở đâu trong phòng khách nhà mình đó sao?
Hình ảnh vua bóng đá Pele mở phong bì, rồi Ronaldo quay sang ôm hôn người yêu, rồi Ronaldo bước lên nhận giải mà nghẹn ngào rơm rớm nước mắt - một chuỗi những hình ảnh ấy hình như "có ích" với danh hiệu này hơn là cái hình ảnh Messi lại bước lên, và Ronaldo lại bần thần.
Nếu phải chỉ ra một hình ảnh có vấn đề nữa của đêm trao giải thì đó là việc đêm ấy Ronaldo mặc một bộ vest đen, Messi mặc một bộ vest đỏ, nhưng rốt cuộc người "số đỏ" lại là người... mặc áo đen!
|
Diệp Xưa |
00:00 30/11/-0001















