Quả bóng Vàng cho chiến binh Ronaldo: Kết cục hợp lý

13:36 Thứ tư 15/01/2014

(TinTheThao.com.vn) - Công lý của FIFA về QBV nói rằng, đây là danh hiệu cho cá nhân xuất sắc nhất, không phải cho cá nhân nằm trong tập thể xuất sắc nhất.

QBV – Cần quá nhiều yếu tố để hoàn hảo

Đây không phải thời điểm có những siêu nhân vượt trội bứt lên so với phần còn lại cả về thành tích và phong độ. Tưởng tượng Ro “béo” hay Zidane thi đấu ở thời điểm hiện tại, có lẽ những tranh cãi sẽ bớt được phần nào nếu họ được vinh danh. Còn như trong năm vừa qua, có tới 3 ứng viên cạnh tranh nhau từng chút một, ai cũng có cái lý để là người chiến thắng.

Có những “câu nói đùa” về tiêu chí của QBV, rằng đầu tiên anh phải là người ghi bàn nhiều nhất, kế đó là thành tích tập thể, và được ưu tiên nếu… anh thuộc về La Liga. Điều này không hề vô lý, một siêu sao ở La Liga thì chỉ có thể nằm ở Barca hoặc Real, chiến thắng đến ào ào, bàn thắng đến ầm ầm, sức cạnh tranh không lớn, và sự chói sáng của anh rất ít bị “lẹm” bởi những ngôi sao khác.

Ông Blatter trao Quả bóng vàng 2013 cho Ronaldo. Ảnh: Internet

Ở Premier League, ghi 30 bàn một mùa đã là “quái vật”, đội bóng phải chạy đua ngang vai với một loạt đối trọng, và xung quanh là rất nhiều những cầu thủ giỏi so kè. Người ta cứ nghĩ vì Barca và Real tập trung “ngôi sao loại một” nên hay có ứng viên QBV, song sự thực thì chưa chắc, đấy là bởi trên dòng sông êm đềm, thứ nổi lên bao giờ cũng dễ nhìn thấy hơn một dòng sông sóng dữ. Chưa kể với tiềm lực “không đáy” và gần như vĩnh cửu, Barca hay Real cũng luôn đủ sức vào sâu ở Champions League, qua đó gián tiếp cộng thêm điểm cho những “gà nhà”.

Được quyết định bởi những lá phiếu theo sở thích và cảm quan của người bầu, QBV cũng bị ảnh hưởng lớn bởi tình cảm cá nhân, các mối quan hệ bè bạn, đồng đội, nó thể hiện qua một số những lá phiếu được công khai mà ai cũng thấy là “vô căn cứ”. Dù sao, những “chuyên gia” bỏ phiếu, họ cũng chỉ là con người.

Ronaldo – QBV cho chiến binh

Như đã nói, ai cũng có cái lý để giành QBV 2013. Tuy nhiên, chuyện Ribery có vẻ sáng giá nhất thì lại tụt xuống thứ ba so với Ronaldo và Messi cũng chẳng có chi là lạ. Sneijder với Inter và Hà Lan năm 2010 còn ấn tượng hơn ở những thời khắc lớn, nhưng anh chẳng lọt nổi vào top 3 QBV. Với xu hướng bầu chọn như thế, Ribery có thể bám sát về phần trăm lá phiếu sau lưng “hai người kia” đã là một “bước tiến lớn” rồi. Ai cũng thấy Ribery còn lâu mới là “nguồn sống” của tuyển Pháp kể cả khi lực lượng của họ vốn đã chất lượng sẵn – ít ra so với Bồ Đào Nha, còn chiến tích vang dội của Bayern thì vì nó vang dội quá nên buộc phải tìm một gương mặt “hơi nhỉnh lên” mà coi là ứng viên mà thôi.

Có chăng điều Ribery thua thiệt so với hai ứng cử viên còn lại chính là ngoại hình và độ phủ sóng. Ảnh: Internet

Lặp lại “quan niệm ngầm” từ FIFA, QBV là danh hiệu cá nhân. Dễ dàng hình dung nếu đổi chỗ Ribery cho Messi hay Ronaldo, mọi thứ cách biệt xa đến thế nào. Nói cách khác, Ronaldo, Messi, hay nhiều người khác có thể làm được như Ribery - hoặc hơn, nếu chơi ở Bayern mùa vừa qua, nhưng bảo Ribery ghi (hay kiến tạo) 4 bàn vào lưới Thụy Điển khi trên hàng công chẳng có nổi một ngôi sao thế giới nào, thì khó. Điểm rơi phong độ, những dấu mốc rực rỡ thuộc về cá nhân luôn có tiếng nói quan trọng trong cuộc đua.

Messi năm trước tạo điểm nhấn mạnh mẽ khi phá kỷ lục ghi bàn của Muller, sự hào nhoáng đó làm rúng động những bàn tay bỏ phiếu, nó in sâu vì thuộc về cuối năm, và cảm tình, sự khâm phục sẵn với Messi cũng có tác động. Chẳng ai còn quan tâm với những bàn thắng đó, Messi giúp Barca có được gì, anh có bừng sáng ở những thời điểm bước ngoặt, quyết định mùa giải hay không. Tương tự, năm nay, hẳn có rất nhiều người theo dõi hai lượt trận cam go vòng play-off đã thầm thốt lên “QBV phải là của Ronaldo” khi chứng kiến anh một mình “lôi” Bồ Đào Nha tới World Cup. Việc kéo dài thơi gian bầu chọn có thể gây phàn nàn, nhưng đó vẫn là 2013, và QBV Ronaldo có được là cho những nỗ lực không ngơi nghỉ đến phút cuối cùng.

Có thể thấy thiện cảm và sự ủng hộ cho Messi vẫn rất lớn, nhưng anh mất vài tháng chấn thương, còn Barca thì đại bại ở đấu trường châu lục. Sự ưu ái cho Ribery cũng nhiều, nhưng “gã mặt sẹo” tóm lại vẫn thiếu cái gì đó để vươn đến danh hiệu “cầu thủ xuất sắc nhất năm”. Ronaldo không thuyết phục hơn là bao, nhưng chỉ một sự chông chênh rất nhỏ, anh đã có QBV. Có thể khẳng định, nó xứng đáng nếu nhìn vào những điểm mạnh, những thành tựu mà bản thân Ronaldo đã chiến đấu để đạt được, với Messi hay Ribery họ cũng sẽ phần nào xứng đáng vì những nguyên do khác.

Tranh cãi sẽ có, nhưng dữ dội thì chắc là không. Kết quả không hoàn hảo nhưng là hợp lý. Ronaldo đã có thứ anh thèm muốn và hi sinh rất nhiều để giành giật. Anh không phải nghệ sĩ, mà là chiến binh, anh sẵn sàng đổ máu vì thứ ở trên vạch đích. Vì vậy cũng đừng thắc mắc tại sao, khuôn mặt đó của Ronaldo lại ngập tràn hạnh phúc và mang theo cả nước mắt. QBV đã thực sự giành cho anh, lần thứ hai. Chúc mừng CR7.

Mạnh Quang | 00:00 30/11/-0001
Chia sẻ
Loading...

Bài viết mới Bài cùng chuyên mục