"Tất cả im lặng nào, Ý đang tấn công kia kìa!" - chị vợ anh Tuấn, ra giọng bà chủ, nhắc mọi người thôi bàn tán để tập trung chú ý vào diễn biến trận đấu. Lúc này đang là những phút căng thẳng cuối hiệp 2 trận Mỹ và Bỉ... Đội Mỹ đang bị dẫn trước 2 bàn.
Những ngày này, cứ khoảng từ 9 giờ tối trở về sáng, chiếc đài to bằng hai bàn tay của quán nước nhà anh Tuấn bỗng thành trung tâm chú ý của cả chợ hoa đêm Quảng Bá. Quán nước chè nhà anh Tuấn nằm khuất ở một góc đầu chợ hoa, chỉ nhờ ánh đèn cao áp hắt vào, người ta mới biết có sự tồn tại của nó. Nhiều mái đầu chụm quanh chiếc bàn gỗ. Chiếc đài nhỏ được đặt trang trọng giữa bàn đang phát ra giọng tường thuật sôi nổi của các bình luận viên.
Bình thường, quán anh Tuấn (nhà ở xóm 3, xã Tứ Liên) chỉ dọn ra đây quãng 10 giờ đêm. Thế nhưng, từ khi World Cup diễn ra, vợ chồng anh phải dọn hàng ra sớm hơn. Cứ tầm 8 rưỡi là anh chị đã căng bạt, sắp bàn ghế, cốc chén xong xuôi. Giúp vợ bày biện xong là anh ung dung bật đài vểnh tai nghe bóng đá, còn chị chạy quanh buôn chuyện với mấy người bán hoa mang hàng ra chợ sớm... Đến giờ bóng lăn, chị cũng chạy về nghe, góp chuyện cùng chồng và khách. Chị Tuấn bảo, chả biết thích nghe bóng đá từ bao giờ, nhưng cứ hễ thấy chồng cùng mấy ông khách xúm vào nghe bóng đá, chị cũng thấy hay hay...
Cứ sau một cú sút, cả khách lẫn chủ lại ồ lên sung sướng hoặc nuối tiếc. Quán có 4 người, tự phân thành 2 phe. Phe "khách" là 2 anh Hiệp và Phong - một người ở Hải Dương, còn người kia ở Bắc Ninh lên lấy hoa từ sớm, chỉ bênh chằm chặp đội Mỹ. Phe còn lại, là vợ chồng anh Tuấn, đương nhiên chọn đội Bỉ.
Chỉ vào mấy bó hoa hồng vứt chỏng chơ trên triền đê, anh Phong bảo, mua hoa phải nhanh vậy thì mới có thời gian tranh thủ xem World Cup được. Túc tắc phóng từ Bắc Ninh lên Hà Nội từ 8 giờ tối, tới 9 giờ hơn đến Quảng Bá là anh chui tọt vào quán nước của anh Tuấn, nghe bóng đá. "Còn trận thứ hai thì trên đường về nhà, tiện cây xăng nào thì tạt vào xem nhờ vài phút, miễn sao về đến nhà trước 5 giờ sáng, theo đúng hạn vợ cho phép là được" - anh Phong dí dỏm kể về việc xem bóng đá của mình.
Lạc luộc, trứng rán ngải cứu, vài chai nước ngọt là món hàng chủ yếu của quán nhà anh Tuấn. Còn nước trà ấm thì khuyến mại, khách uống vô tư. Quán hàng nhỏ của anh từ ngày World Cup diễn ra tới giờ bỗng trở thành trung tâm của những người đi chợ hoa đêm, nhất là với cánh đàn ông ham bóng đá, nhưng vẫn phải chạy chợ đêm hôm vì kế mưu sinh...
![]() |
Cảnh “xem” bóng đá ở chợ hoa đêm. |
Những ngày này, cứ khoảng từ 9 giờ tối trở về sáng, chiếc đài to bằng hai bàn tay của quán nước nhà anh Tuấn bỗng thành trung tâm chú ý của cả chợ hoa đêm Quảng Bá. Quán nước chè nhà anh Tuấn nằm khuất ở một góc đầu chợ hoa, chỉ nhờ ánh đèn cao áp hắt vào, người ta mới biết có sự tồn tại của nó. Nhiều mái đầu chụm quanh chiếc bàn gỗ. Chiếc đài nhỏ được đặt trang trọng giữa bàn đang phát ra giọng tường thuật sôi nổi của các bình luận viên.
Bình thường, quán anh Tuấn (nhà ở xóm 3, xã Tứ Liên) chỉ dọn ra đây quãng 10 giờ đêm. Thế nhưng, từ khi World Cup diễn ra, vợ chồng anh phải dọn hàng ra sớm hơn. Cứ tầm 8 rưỡi là anh chị đã căng bạt, sắp bàn ghế, cốc chén xong xuôi. Giúp vợ bày biện xong là anh ung dung bật đài vểnh tai nghe bóng đá, còn chị chạy quanh buôn chuyện với mấy người bán hoa mang hàng ra chợ sớm... Đến giờ bóng lăn, chị cũng chạy về nghe, góp chuyện cùng chồng và khách. Chị Tuấn bảo, chả biết thích nghe bóng đá từ bao giờ, nhưng cứ hễ thấy chồng cùng mấy ông khách xúm vào nghe bóng đá, chị cũng thấy hay hay...
Cứ sau một cú sút, cả khách lẫn chủ lại ồ lên sung sướng hoặc nuối tiếc. Quán có 4 người, tự phân thành 2 phe. Phe "khách" là 2 anh Hiệp và Phong - một người ở Hải Dương, còn người kia ở Bắc Ninh lên lấy hoa từ sớm, chỉ bênh chằm chặp đội Mỹ. Phe còn lại, là vợ chồng anh Tuấn, đương nhiên chọn đội Bỉ.
Chỉ vào mấy bó hoa hồng vứt chỏng chơ trên triền đê, anh Phong bảo, mua hoa phải nhanh vậy thì mới có thời gian tranh thủ xem World Cup được. Túc tắc phóng từ Bắc Ninh lên Hà Nội từ 8 giờ tối, tới 9 giờ hơn đến Quảng Bá là anh chui tọt vào quán nước của anh Tuấn, nghe bóng đá. "Còn trận thứ hai thì trên đường về nhà, tiện cây xăng nào thì tạt vào xem nhờ vài phút, miễn sao về đến nhà trước 5 giờ sáng, theo đúng hạn vợ cho phép là được" - anh Phong dí dỏm kể về việc xem bóng đá của mình.
Lạc luộc, trứng rán ngải cứu, vài chai nước ngọt là món hàng chủ yếu của quán nhà anh Tuấn. Còn nước trà ấm thì khuyến mại, khách uống vô tư. Quán hàng nhỏ của anh từ ngày World Cup diễn ra tới giờ bỗng trở thành trung tâm của những người đi chợ hoa đêm, nhất là với cánh đàn ông ham bóng đá, nhưng vẫn phải chạy chợ đêm hôm vì kế mưu sinh...
Xuân Thu |
00:00 30/11/-0001