
Rasmus Hojlund và Alejandro Garnacho đều đã chia tay Manchester United.
Với những quyết định táo bạo, MU đã chia tay hàng loạt cái tên từng là biểu tượng cho kỳ vọng tương lai, đặt dấu ấn cho một giai đoạn đầy biến động.
Hai trường hợp đáng chú ý nhất là Rasmus Hojlund và Alejandro Garnacho – những tài năng trẻ từng được xem là trụ cột lâu dài. Garnacho, sau mâu thuẫn cá nhân với HLV Amorim bắt nguồn từ hành vi thiếu tôn trọng trong trận đấu với Viktoria Plzen, đã bị đẩy sang Chelsea với mức giá chỉ 40 triệu bảng. Đó là một quyết định mang tính cắt đứt dứt khoát, dù cầu thủ người Argentina vẫn nhận được nhiều sự ủng hộ từ người hâm mộ.
Với Hojlund, lý do không nằm ở mâu thuẫn cá nhân mà là sự tính toán tài chính lạnh lùng. Được xem là di sản từ "chế độ cũ", phong độ giảm sút khiến tiền đạo người Đan Mạch bị loại khỏi kế hoạch dài hạn. Anh được đem cho Napoli mượn kèm điều khoản mua đứt, khép lại hành trình ngắn ngủi tại Old Trafford.
Không dừng lại ở đó, Antony chuyển tới Real Betis sau nhiều đàm phán về lương, Sancho tìm được lối thoát tại Aston Villa, còn Rashford hoàn tất giấc mơ đến Barcelona. Những động thái này nằm trong “Project 90” – kế hoạch giúp MU cải thiện tài chính 90 triệu bảng mỗi năm, với chiến lược mạo hiểm "mua trước, bán sau".
Dưới sự hậu thuẫn của nhà Glazer, MU đã chi hơn 200 triệu bảng để mang về Benjamin Sesko, Matheus Cunha, Bryan Mbeumo và thủ môn Senne Lammens. Tuy nhiên, họ buộc phải từ bỏ thương vụ Carlos Baleba vì mức giá vượt trần.
Tất cả những thay đổi này cho thấy MU đã trở thành một tập thể sẵn sàng gạt bỏ yếu tố tình cảm, hướng đến một hình hài mới – quyết đoán, thực dụng và không ngại rủi ro. Nhưng liệu sự lạnh lùng trong chính sách nhân sự và cách tiếp cận tài chính đầy mạo hiểm của Sir Jim Ratcliffe có tạo ra một MU thành công về lâu dài, hay sẽ mở đầu cho chuỗi hệ lụy mới?
Câu trả lời, như thường lệ, sẽ chỉ đến trên sân cỏ. Và MU đang đặt cược toàn bộ tương lai vào một ván bài không khoan nhượng.