Xứng danh tân vương
Đánh bại Djokovic một cách thuyết phục trong trận chung kết, Murray đã trở thành tay vợt đầu tiên của Vương quốc Anh đăng quang ở World Tour Finals. Còn với cá nhân Murray, chiến thắng ở London làm cho ánh hào quang bao trùm anh càng thêm rực rỡ. Chiến thắng ấy giúp Murray giữ tiếp ngôi số 1 TG, vị trí mà anh soán được từ tay Djokovic vào ngày 7/11. Như vậy Murray đã trở thành tay vợt thứ 17 lên ngôi số 1 TG kể từ khi bảng xếp hạng bằng máy tính được áp dụng từ năm 1973. Và đây là đỉnh diểm vinh quang: lần đầu tiên trong sự nghiệp, Murray kết thúc mùa giải ở thứ hạng cao nhất, điều mà anh ấp ủ, mơ ước suốt nhiều năm qua. Ngoài ra chiến thắng của Murray còn là điểm nhấn cho thế thống trị của Big Four (Federer Nadal, Djokovic và Murray). Suốt 13 năm qua, ngôi số 1 TG khi mùa giải kết thúc chưa bao giờ lọt khỏi tay của Big Four.
2016 chính là mà Murraykhẳng định thanh danh của mình qua những chiến tích thành công nhất trong sự nghiệp. Đấy là mùa giải mà Murray đoạt được 9 chức vô địch, trong đó có danh hiệu ở Wimbledon, 3 lần lên ngôi ở các giải Masters và chiếc HCV đơn nam cao quý ở Olympic. Đấy cũng là năm mà Murray có những bước tiến đáng kinh ngạc trong nửa sau của mùa giải. Kể từ khi thất bại trước Djokovic trong trận chung kết Roland Garros, lúc anh thua Djokovic đến 9.025 điểm, Murray đã thắng đến 58 trận trong 62 lần ra sân. Và những bước tiến ấy đã giúp Murray kết thúc năm ở vị trí số 1, vị trí mà 2 ngày trước đó, anh trai của anh là Jamie giành được ở nội dung đôi nam. Đây là lần đầu tiên trong lịch sử mà 2 anh em ruột cùng kết thúc năm ở vị trí cao nhất trong cùng một mùa giải.
Djokovic vẫn có điều để tự hào
Thất bại ở London khiến thế thống trị trong 4 năm liên tiếp ở World Tour Finals của Djokovic đi đến hồi kết. Thất bại ấy khiến Djokovic không thể làm nên lịch sử với chức vô địch lần thứ 5 liên tiếp ở World Tour Finals, cũng không thể đưa anh lên sánh ngang kỷ lục với 6 lần vô địch ở giải này. Đấy là chưa kể đến việc Djokovic không có có năm thứ 3 liên tiếp kết thúc mùa giải ở ngôi vị cao nhất. Và thất bại ở London còn là dấu chấm cuối cùng cho giai đoạn sa sút, thất bát về thành tích của Djokovic trong nửa sau của mùa giải.
Nhưng cho dù có khủng hoảng thì 2016 vẫn là năm mà Djokovic gặt hái được những chiến tích lớn đáng để tự hào. Dẫu sao thì trong năm 2016, Djokovic vẫn thắng được 65 trận trong 74 lần ra sân, đoạt 7 chức vô địch, trong đó có 2 danh hiệu ở giải Úc mở rộng và Roland Garros, cùng 4 ngôi vô địch khác ở các giải Masters. Nói về năm 2016, Djokovic cho biết: “5, 6 tháng qua không phải là lý tưởng và chắc chắn tôi đã có thể thu được thành tích tốt hơn ở vài giải. Nhưng đôi khi đây chỉ là điều bình thường để trải nghiệm những chuyện khác nhau khi tôi không có nửa mùa giải tốt như mong muốn. Chẳng có gì là vĩnh cửu cả. Tôi biết có nhiều tay vợt mới nổi và nhiều người khác cũng mạnh lên. Tôi vẫn nỗ lực làm việc như cũ, nhưng có lúc nó phát huy hiệu quả, có lúc không. Tất cả là vậy và đây là bài học lớn mà tôi phải chấp nhận để tiến lên với hy vọng sẽ trở thành người khôn ngoan hơn và chơi hay hơn nữa. Dù sao trong năm qua, tôi vẫn tạo ra nhiều điểm sáng đáng để tự hào”.