
Manchester United tiếp tục khởi đầu chật vật ở Ngoại hạng Anh khi bị Fulham cầm chân 1-1 tại Craven Cottage. Một trận hòa để lại nhiều nỗi lo. Bruno Fernandes đá hỏng phạt đền, hàng thủ mắc sai lầm, còn hàng công bỏ lỡ cơ hội.
Nhưng trong bức tranh xám màu ấy, Leny Yoro - trung vệ mới 18 tuổi - nổi bật như điểm sáng hiếm hoi, thậm chí được đánh giá là cầu thủ hay nhất của Quỷ đỏ.
Khoảnh khắc then chốt đến ở phút 53, khi Josh King bứt tốc, đối mặt với thủ môn Altay Bayindir. Tưởng như bàn thua đã ở rất gần, Yoro bất ngờ tăng tốc từ phía sau, thực hiện cú xoạc bóng hoàn hảo, lấy bóng trong chân đối thủ.
Một tình huống đòi hỏi cả tốc độ, sức mạnh lẫn sự chính xác tuyệt đối, bởi chỉ cần chạm sai điểm, anh sẽ lĩnh thẻ đỏ trực tiếp. Pha cứu nguy ấy chẳng khác nào một “bàn thắng” với United.
Không lâu sau, Yoro tiếp tục in dấu giày vào bàn mở tỷ số. Từ một pha phạt góc, trung vệ người Pháp bật cao đánh đầu, bóng khẽ chạm Rodrigo Muniz đổi hướng bay vào lưới Fulham. Bàn thắng được tính là phản lưới, nhưng rõ ràng công đầu thuộc về Yoro.
Kết thúc trận đấu, thống kê của Yoro cực kỳ ấn tượng. Anh chuyền chính xác 88%, 5 đường chuyền vào 1/3 cuối sân, 5 pha cản phá, 2 lần tắc bóng thành công và đặc biệt là không một lần bị qua người.
Ở khía cạnh thể chất, trung vệ cao 1m90 thắng 4/5 pha tranh chấp tay đôi, thể hiện sức mạnh vượt trội so với tuổi 18. Đây là những thông số mà nhiều trung vệ dày dạn Ngoại hạng Anh cũng khó đạt được.
Ruben Amorim ưa chuộng những trung vệ dám chơi cao, mạnh dạn băng lên cắt bóng và khởi phát tấn công từ tuyến dưới. Yoro sở hữu đầy đủ tố chất đó, đọc tình huống nhanh, tốc độ tốt, kỹ năng chuyền bóng an toàn nhưng đủ táo bạo để xuyên tuyến.

Chính vì thế, anh nhanh chóng chiếm được lòng tin của HLV người Bồ Đào Nha. Ở thời điểm này, Yoro trở thành lựa chọn không thể thiếu. Không ít chuyên gia đã so sánh Yoro với Rio Ferdinand hay Raphael Varane thời đỉnh cao.
Dĩ nhiên, còn quá sớm để đặt anh ngang hàng những huyền thoại đó, nhưng sự trưởng thành vượt bậc của trung vệ trẻ mở ra viễn cảnh tươi sáng. Nếu được tạo điều kiện phát triển đúng cách, Yoro hoàn toàn có thể trở thành hạt nhân hàng thủ của Man United trong cả thập kỷ tới.
Trong bối cảnh Fernandes đá hỏng penalty, Diogo Dalot mắc lỗi dẫn đến bàn gỡ hòa, hay hàng công phung phí cơ hội, Yoro cho thấy sự điềm tĩnh hiếm có. Anh chứng minh rằng tuổi tác không đồng nghĩa với sự non nớt. Ngược lại, màn trình diễn của Yoro gửi thông điệp mạnh mẽ tới đồng đội rằng để mặc áo đỏ ra sân, ai cũng phải chơi với tinh thần và sự tập trung cao nhất.
Một trận hòa trước Fulham có thể khiến United hụt hẫng, nhưng đây có thể là bước ngoặt để CLB nhận ra họ đã sở hữu trong tay một trung vệ đặc biệt. Nếu Amorim biết cách bảo vệ và phát huy, Yoro sẽ không chỉ là viên ngọc sáng, mà còn trở thành thủ lĩnh tương lai của Old Trafford.