Chưa bao giờ công nghệ so sánh lại được đẩy lên cao và khắt khe đến thế. Nguồn dinh dưỡng bao gồm: danh hiệu, số bàn thắng, số đường kiến tạo, phẩm chất cá nhân, đạo đức nghề nghiệp... Quá nhiều cho một cá nhân và để hội tụ đầy đủ trong 1 năm quả là điều phi thường.
Nếu như năm nay, Messi chấp nhận thất bại trước Ronaldo, tự thua với những ca chấn thương thì Ribery lại có lí do để đòi công bằng. Gã mặt sẹo là mắt xích quan trọng trong đội hình Bayern Munich, giúp hùm xám giành cú ăn 5 trong lịch sử, sở hữu những bàn thắng quan trọng và các đường chuyền then chốt ấn định vinh quang. Thế nhưng, Ribery không phải trường hợp đầu tiên.
Gần đây nhất, cái lần tranh cãi kể trên, vào năm 2010, khi mà chủ nhân của Quả bóng vàng Messi chỉ bảo vệ được chức vô địch La Liga và mờ nhạt trong màu áo tuyển Argentina thì Sneijder lại tỏa sáng với cú ăn 3 trong màu áo Inter Milan và đi tới trận chung kết WC 2010 cùng tuyển Hà Lan. Cựu tiền vệ Inter khi ấy còn chẳng được nhận quả bóng đồng như Ribery bây giờ.
Nếu nhìn xa hơn, xin Ribery đừng buồn. Bởi để bước lên bục cao nhất, cả Ronaldo và Messi đều phải tiến những bước từ từ. Messi năm 2007, anh xếp vị trí thứ 3, 2008 là vị trí thứ 2 sau Ronaldo và tới năm 2009 mới đạt danh hiệu Quả bóng vàng. Ronaldo cũng vậy, anh chịu thua Kaka năm 2007 và lên ngôi vào 2008, rồi 2009, 2010, 2011, 2012 anh đứng sau Messi và tới đêm vừa rồi, anh mới chấm dứt được “sự nhàm chán” mà siêu sao người Argentina tạo ra. Không thể đốt cháy giai đoạn, Ribery cần hoàn thiện hơn nữa, tạo nên sự ổn định như Messi và Ronaldo đã làm.
Bill Cosby đã từng nói: “Tôi không biết chìa khóa của thành công là gì, nhưng biết chìa khóa của thất bại chính là làm hài lòng tất cả mọi người”. Quả bóng vàng chưa bao giờ khiến tất cả hài lòng, nếu người hâm mộ hài lòng với giá trị đúng đắn của nó, thì những cá nhân nỗ lực không ngừng như Ronaldo và Messi lại chưa hài lòng. Hai cá nhân đã không ngừng tiến bộ và hoàn thiện mình, xô đổ những kỉ lục mà ít ai biết đến, trở thành đề tài tốn rất nhiều giấy mực của các cánh nhà báo. Cũng từ đấy, so sánh được đẩy lên một tầm cao mới!
Nếu như năm nay, Messi chấp nhận thất bại trước Ronaldo, tự thua với những ca chấn thương thì Ribery lại có lí do để đòi công bằng. Gã mặt sẹo là mắt xích quan trọng trong đội hình Bayern Munich, giúp hùm xám giành cú ăn 5 trong lịch sử, sở hữu những bàn thắng quan trọng và các đường chuyền then chốt ấn định vinh quang. Thế nhưng, Ribery không phải trường hợp đầu tiên.
![]() |
Gần đây nhất, cái lần tranh cãi kể trên, vào năm 2010, khi mà chủ nhân của Quả bóng vàng Messi chỉ bảo vệ được chức vô địch La Liga và mờ nhạt trong màu áo tuyển Argentina thì Sneijder lại tỏa sáng với cú ăn 3 trong màu áo Inter Milan và đi tới trận chung kết WC 2010 cùng tuyển Hà Lan. Cựu tiền vệ Inter khi ấy còn chẳng được nhận quả bóng đồng như Ribery bây giờ.
Nếu nhìn xa hơn, xin Ribery đừng buồn. Bởi để bước lên bục cao nhất, cả Ronaldo và Messi đều phải tiến những bước từ từ. Messi năm 2007, anh xếp vị trí thứ 3, 2008 là vị trí thứ 2 sau Ronaldo và tới năm 2009 mới đạt danh hiệu Quả bóng vàng. Ronaldo cũng vậy, anh chịu thua Kaka năm 2007 và lên ngôi vào 2008, rồi 2009, 2010, 2011, 2012 anh đứng sau Messi và tới đêm vừa rồi, anh mới chấm dứt được “sự nhàm chán” mà siêu sao người Argentina tạo ra. Không thể đốt cháy giai đoạn, Ribery cần hoàn thiện hơn nữa, tạo nên sự ổn định như Messi và Ronaldo đã làm.
Bill Cosby đã từng nói: “Tôi không biết chìa khóa của thành công là gì, nhưng biết chìa khóa của thất bại chính là làm hài lòng tất cả mọi người”. Quả bóng vàng chưa bao giờ khiến tất cả hài lòng, nếu người hâm mộ hài lòng với giá trị đúng đắn của nó, thì những cá nhân nỗ lực không ngừng như Ronaldo và Messi lại chưa hài lòng. Hai cá nhân đã không ngừng tiến bộ và hoàn thiện mình, xô đổ những kỉ lục mà ít ai biết đến, trở thành đề tài tốn rất nhiều giấy mực của các cánh nhà báo. Cũng từ đấy, so sánh được đẩy lên một tầm cao mới!
Trần Linh Tâm |
00:00 30/11/-0001















