Tuyển Việt Nam vào bảng đấu được xem là nhẹ và cơ hội vào vòng trong hiện lên ngay từ khi giải chưa chính thức bắt đầu. Tuy nhiên, đừng vội quá để vui mừng mà nên nhìn lại tuyển Việt Nam có vượt được qua vòng bảng hay không, nếu đi tiếp vào vòng trong, lọt vào chung kết và vô địch, lúc đó hãy vui mừng. Vì sao?
![]() |
Hình ảnh tuyển Việt Nam vô địch AFF Suzuki Cup 2008 đã trở thành sự khắc khoải trong lòng người hâm mộ. |
Đừng xem thường Philippines, Indonesia
Chúng ta nên tỉnh táo và xem lại thành tích đối đầu giữa Việt Nam với hai đối thủ cùng bảng để thấy rằng Việt Nam chỉ thắng được 2, hòa 3 và thậm chí thua đến 4 trận sau 9 lần đối đầu với đội bóng dưới cơ ấy. Chuyện gì đang xảy ra? Mặt bằng vùng trũng Đông Nam Á đã được xích lại gần nhau hay trình độ bóng đá Việt Nam đang đi xuống? Vế thứ hai sẽ đúng hơn bởi Philippines và Indonesia không ngần ngại trong việc nhập tịch để lấy thành tích thì Việt Nam từ chối cơ hội ấy. Bóng đá Việt Nam nói riêng và Đông Nam Á nói chung đều xây từ ngọn nên thành tích luôn được đặt lên cao nhất.
Hãy nhớ lại những VCK gần nhất, Việt Nam đều thua Philippines khi đối đầu nên nếu chủ quan và vui mừng vì được cùng bảng với họ, không quá bất ngờ nếu Việt Nam nhận trận thua thứ 3 trước đội bóng mà trước đây, họ được ví như cái “rổ đựng bóng” cho các chân sút Việt Nam tập luyện.
Ngày càng xa với trình độ khu vực
Từ vị thế là hạt giống trong những lần bốc thăm chia bảng thì nay Việt Nam vẫn được chọn là hạt giống vì chúng ta là chủ nhà. Thái Lan mãi là đối thủ mà các cầu thủ Việt Nam sợ sệt, thắng được người Thái, chúng ta mừng như vô địch World Cup. Còn Singapore thì sao? Họ đã 4 lần đứng trên đỉnh vinh quang và là đội bóng giàu thành tích nhất khu vực tại giải đấu này, sau họ mới chính là người Thái.
Một đội bóng không thể không nhắc đến là Malaysia. Thành tích, chiến công, cách làm bóng đá của Malaysia đã từng được chúng ta mang ra bàn luận và có nên theo để học hỏi hay không? Thậm chí, có thời điểm, các đội bóng Việt Nam còn muốn mời HLV Rajagopal của Malaysia về dẫn dắt và truyền đạt kinh nghiệm dẫu cho người đàn ông có gương mặt khắc khổ này chưa chắc bằng HLV Lê Thụy Hải, Vương Tiến Dũng hay Mai Đức Chung.
Các đội bóng trong khu vực đều đã đặt mục tiêu chinh phục Châu Á và World Cup còn Việt Nam vẫn chỉ là mục tiêu lấy vàng Sea Games hay AFF Cup thì đáng buồn quá.
Bóng đá Việt Nam rối ren
Tồn tại hay hủy V-League? Câu hỏi cứ xoáy lên như vấn đề nóng của Quốc gia bởi nền bóng đá từng được xem là “số 1 Đông Nam Á” cứ mãi bị căn bệnh bán độ hành hạ, bây giờ đã trở thành mãn tính. Các đội bóng đang quá khổ sở và vất vả vì tai ương này thì sẽ không có cầu thủ giỏi và xứng đáng đứng ra gánh vác trọng trách Quốc gia. Thậm chí, còn những câu hỏi đau lòng đặt ra là, liệu các tuyển thủ có còn ai bán độ nữa không?
Người hâm mộ thì ngày một xa với bóng đá nước nhà bởi đã quá chán nản với những gì diễn ra hàng ngày. Tất cả không muốn đến sân vào mỗi cuối tuần để xem các cầu thủ diễn kịch. Tất cả đều mong muốn các cầu thủ chơi bóng bằng đôi chân và trái tim trong sáng chứ không phải bằng những cái đầu do đồng tiền chi phối.
Thôi thì cứ vui với những gì thuận lợi từ kết quả bốc thăm và sự mát tay mà Ông Phó chủ tịch đã mang lại cho bóng đá nước nhà. Tuyển Việt Nam cứ thắng từng trận, đi từng bước chắn chắn và chơi bóng vì khán giả là đủ trở thành nhà vô địch rồi, còn việc vô địch Đông Nam Á thì cứ chờ tiếp vậy.
(Bạn đọc Su Bin)
|
* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc.
Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về banbientap@bongda.com.vn. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây.
Trân trọng,
Ban biên tập Báo Thể thao Việt Nam