Xuân Diệu - ông hoàng thơ tình của thi ca Việt Nam đã có những dòng thơ bất hủ về tình yêu:
“Yêu là chết ở trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu.
Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu;
Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết…”
Những dòng thơ trên của Xuân Diệu là nói về tình yêu đôi lứa. Và nếu liên tưởng đến tình yêu trong bóng đá, thì chúng ta thấy có gì đó giống giống với tình yêu của người hâm mộ đội tuyển Anh thì phải? Họ yêu, họ thích, họ kỳ vọng rất nhiều vào Tam sư trước các giải đấu lớn. Thế nhưng, thật trớ trêu khi Tam sư cứ hết lần này đến lần khác làm người hâm mộ thất vọng.
![]() |
Tại World Cup 2014, Tam sư đã bị loại ngay từ vòng bảng, họ ra về mà chẳng có được một trận thắng. |
Tại World Cup 2014, Tam sư đã bị loại ngay từ vòng bảng, họ ra về mà chẳng có được một trận thắng. Một kết cục quá bi đát, nhưng có lẽ không quá bất ngờ. Nhưng dù không bất ngờ thì người hâm mộ Tam sư vẫn cảm thấy rất buồn và nhói đau khi nhìn Tam sư thất bại.
Các cầu thủ đội tuyển Anh đã “phụ lòng” người hâm mộ, thế nhưng nói họ thờ ơ thì không chính xác cho lắm. Các cầu thủ đội tuyển Anh thừa hiểu được việc người hâm mộ kỳ vọng như thế nào về họ. Và họ cũng đã ra sân, chiến đấu hết mình, nhưng lực bất tòng tâm thì phải? Tam sư không thiếu nhân tài, trong đội hình của Tam sư có khá nhiều cầu thủ đẳng cấp. Thế nhưng Tam sư lại không thể vượt qua được những áp lực, cũng như lối chơi của họ chưa có được sự gắn kết và đột phá cần thiết.
Sau chức vô địch World Cup 1966, đã 48 năm qua Tam sư chưa thể tiệm cận đến vinh quang ở các giải đấu lớn. Thử hỏi người hâm mộ có đau, có buồn, có thất vọng không? Câu trả lời chắc chắn là có, nhưng dù sao thì họ vẫn mãi yêu Tam sư đấy thôi. Họ yêu trong từng thất bại, bởi vì đó là lý lẽ của con tim.
Giấc mơ tìm lại ánh hào quang của Tam sư cứ hết lần này đến lần khác dang dở. Bất giác người hâm mộ Tam sư lại nhớ đến những lời hát rất hay nhưng cũng buồn man mác, đó là những lời trong ca khúc “Tình lỡ” của nhạc sĩ Thanh Bình:
“Thôi rồi còn chi đâu Anh ơi
Có còn lại chăng dư âm thôi
Trong cơn thương đau men đắng môi
…
Con đường mình đi sao chông gai
Bước vào đời nhau bao lâu nay
Anh ơi, anh ơi sao đắng cay…”
Trong suốt những năm gần đây, nói về giấc mơ của Tam sư ở World Cup là chúng ta thường nghĩ đến một cuộc tình lỡ. Nói về người hâm mộ Tam sư là nói về yêu là chết ở trong lòng một ít vì cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu. Thế nhưng, cái đẹp của tình yêu đâu hẳn phải có một cái kết vẹn toàn. Và tình yêu thì lẽ nào cứ tính toán giữa “cho” và “nhận”?