Ở tuổi 34, với 100 lần khoác áo đội tuyển quốc gia, ghi 34 bàn thắng, kinh qua rất nhiều đội bóng lớn ở châu Âu, Forlan đã có tất cả mọi thứ. Nhưng ở cái tuổi ấy, anh đã không còn nhanh nhẹn như xưa, ghi bàn ít đi và cũng chẳng còn sung sức nữa.
Rời châu Âu cách đây 1 năm, quay trở về Nam Mỹ, Forlan chính thức giã từ những ánh hào quang chói lọi của quá khứ, tạm biệt những thánh đường bóng đá tráng lệ để tìm về một nơi yên bình và giản dị hơn. Anh ý thức được rằng sức lực của mình đã không còn đủ để chinh chiến ở những giải đấu đỉnh cao nữa, không thể cày ải ngày này qua ngày nọ.
Trong màu áo đội tuyển quốc gia, đóng góp của Forlan cũng ít đi, cơ hội ra sân của anh cũng thưa dần. Thế nhưng, mỗi khi được trao cơ hội, anh luôn đón nhận lấy nó một cách nồng nhiệt, như cái cảm giác hân hoan của lần đầu được khoác lên mình sắc áo quê hương. Không ít người đưa ra quan điểm rằng Oscar Tabarez nên thẳng tay loại bỏ Forlan, tạo cơ hội thăng tiến cho các ngôi sao trẻ. Họ cho rằng anh đã hết thời, không còn hữu dụng nữa.
Nhưng Forlan đã nhiều lần chứng minh được điều ngược lại, và dù anh không còn thăng hoa tột độ như cách đây 3 năm ở World Cup 2010, thì anh vẫn là một người thổi hồn, truyền cảm hứng vào lối chơi của Uruguay. Trận đấu hay nhất của Forlan ở Confed Cup năm nay là cuộc đối đầu với Nigeria. Anh cùng với Suarez và Cavani tạo mũi đinh ba với sức công phá khủng khiếp. Ở trận đấu đó, Forlan thực hiện một đường kiến tạo cho Lugano lập công và trực tiếp mang về chiến thắng cho đội nhà bằng một cú sút trái phá đẳng cấp.
Điều đó nói lên rằng kỹ năng săn bàn cùng với khả năng kiến tạo của Forlan có thể không còn như xưa nhưng anh vẫn biết cách bùng nổ đúng vào những thời điểm mà người ta không thể nào ngờ tới. Thế nhưng, tiếc thay, những phẩm chất đó đã không được anh lặp lại trong các trận đấu sau đó ở Confed Cup. Tuy nhiên, cũng không thể nào đổ hết lỗi cho anh.
Uruguay như thường lệ vẫn chơi thực dụng đến tàn nhẫn trong những trận cầu lớn. Khi đó, những tiền đạo như Forlan cũng phải lùi về bảo vệ thành luỹ và tuân theo ý đồ chiến thuật. Mà nếu như vậy, với gánh nặng tuổi tác đeo chặt trên người, thì làm sao anh có thể đáp ứng nổi những áp lực khủng khiếp trên sân cỏ.
Đây có thể chưa phải là giải đấu lớn cuối cùng của Forlan, vì năm sau, anh vẫn sẽ góp mặt trong đội hình Uruguay tham dự World Cup 2014 (nếu đội bóng này vượt qua vòng loại). Nhưng khi đó, liệu anh có còn đủ sức lực để truyền cảm hứng vào lối chơi của “La Celeste” hay sẽ là một “Forlorn” (nỗi buồn, sự tuyệt vọng) ở buổi hoàng hôn sự nghiệp?
Rời châu Âu cách đây 1 năm, quay trở về Nam Mỹ, Forlan chính thức giã từ những ánh hào quang chói lọi của quá khứ, tạm biệt những thánh đường bóng đá tráng lệ để tìm về một nơi yên bình và giản dị hơn. Anh ý thức được rằng sức lực của mình đã không còn đủ để chinh chiến ở những giải đấu đỉnh cao nữa, không thể cày ải ngày này qua ngày nọ.
![]() |
| Nỗi thất vọng mang tên Diego Forlan. Ảnh: Internet. |
Trong màu áo đội tuyển quốc gia, đóng góp của Forlan cũng ít đi, cơ hội ra sân của anh cũng thưa dần. Thế nhưng, mỗi khi được trao cơ hội, anh luôn đón nhận lấy nó một cách nồng nhiệt, như cái cảm giác hân hoan của lần đầu được khoác lên mình sắc áo quê hương. Không ít người đưa ra quan điểm rằng Oscar Tabarez nên thẳng tay loại bỏ Forlan, tạo cơ hội thăng tiến cho các ngôi sao trẻ. Họ cho rằng anh đã hết thời, không còn hữu dụng nữa.
Nhưng Forlan đã nhiều lần chứng minh được điều ngược lại, và dù anh không còn thăng hoa tột độ như cách đây 3 năm ở World Cup 2010, thì anh vẫn là một người thổi hồn, truyền cảm hứng vào lối chơi của Uruguay. Trận đấu hay nhất của Forlan ở Confed Cup năm nay là cuộc đối đầu với Nigeria. Anh cùng với Suarez và Cavani tạo mũi đinh ba với sức công phá khủng khiếp. Ở trận đấu đó, Forlan thực hiện một đường kiến tạo cho Lugano lập công và trực tiếp mang về chiến thắng cho đội nhà bằng một cú sút trái phá đẳng cấp.
Điều đó nói lên rằng kỹ năng săn bàn cùng với khả năng kiến tạo của Forlan có thể không còn như xưa nhưng anh vẫn biết cách bùng nổ đúng vào những thời điểm mà người ta không thể nào ngờ tới. Thế nhưng, tiếc thay, những phẩm chất đó đã không được anh lặp lại trong các trận đấu sau đó ở Confed Cup. Tuy nhiên, cũng không thể nào đổ hết lỗi cho anh.
Uruguay như thường lệ vẫn chơi thực dụng đến tàn nhẫn trong những trận cầu lớn. Khi đó, những tiền đạo như Forlan cũng phải lùi về bảo vệ thành luỹ và tuân theo ý đồ chiến thuật. Mà nếu như vậy, với gánh nặng tuổi tác đeo chặt trên người, thì làm sao anh có thể đáp ứng nổi những áp lực khủng khiếp trên sân cỏ.
Đây có thể chưa phải là giải đấu lớn cuối cùng của Forlan, vì năm sau, anh vẫn sẽ góp mặt trong đội hình Uruguay tham dự World Cup 2014 (nếu đội bóng này vượt qua vòng loại). Nhưng khi đó, liệu anh có còn đủ sức lực để truyền cảm hứng vào lối chơi của “La Celeste” hay sẽ là một “Forlorn” (nỗi buồn, sự tuyệt vọng) ở buổi hoàng hôn sự nghiệp?
Lệ Ngân |
00:00 30/11/-0001















