
Bản danh sách triệu tập đội tuyển Việt Nam cho hai lượt trận gặp Nepal tại Vòng loại Asian Cup 2027 của HLV Kim Sang-sik đang tạo ra một làn sóng cảm xúc trái chiều: sự phấn khởi trước một luồng sinh khí mới và cả những hoài nghi có cơ sở từ quá khứ. Đây không đơn thuần là một đợt chuẩn bị cho hai trận đấu, mà là một phép thử quan trọng cho tầm nhìn và sự dũng cảm của nhà cầm quân người Hàn Quốc.
Tín hiệu tích cực đầu tiên và rõ ràng nhất chính là sự xuất hiện hàng loạt của những gương mặt trẻ từ đội U23. Những cái tên như Hiểu Minh, Nhật Minh, Xuân Bắc, vốn chỉ mới nổi bật ở các giải đấu trẻ gần đây, đã được trao cơ hội đứng chung hàng ngũ với các đàn anh dày dạn kinh nghiệm. Quyết định này cho thấy HLV Kim Sang-sik sẵn sàng phá vỡ sự an toàn của bộ khung cũ để tạo ra sự cạnh tranh và tìm kiếm những nhân tố mới mẻ, điều mà đội tuyển đang cần sau một kỳ ASEAN Cup thành công.
Việc lựa chọn Nepal, một đối thủ được đánh giá vừa tầm, làm "quân xanh" cho cuộc thử nghiệm này là một tính toán hợp lý. Nó cho phép ban huấn luyện giảm thiểu rủi ro trong khi vẫn có thể đánh giá năng lực của các cầu thủ trẻ trong một trận đấu chính thức. Thông điệp được gửi đi rất rõ ràng: phong độ là yếu tố quyết định. Sự trở lại của thủ thành Đặng Văn Lâm, người đang hồi sinh mạnh mẽ, cùng với việc trao cơ hội cho thủ môn trẻ Nguyễn Văn Việt, thay vì những cái tên quen thuộc đang không có cảm giác tốt nhất, là minh chứng đanh thép cho triết lý này. Mọi cầu thủ, dù là công thần hay tân binh, đều phải nỗ lực không ngừng để giành và giữ lấy vị trí của mình.

Đằng sau những quyết định nhân sự trước mắt là một chiến lược dài hơi. Việc trao cơ hội cho lứa U23 hiện tại là bước đệm quan trọng hướng tới mục tiêu giành lại tấm Huy chương Vàng SEA Games 33 tại Thái Lan. Đồng thời, đây cũng là sự chuẩn bị cần thiết cho quá trình chuyển giao thế hệ, khi những trụ cột của "thế hệ vàng Thường Châu" như Quang Hải, Duy Mạnh đã bắt đầu bước sang sườn dốc bên kia của sự nghiệp.
Tuy nhiên, đằng sau sự phấn khởi ban đầu là một nỗi băn khoăn có cơ sở, bắt nguồn từ chính tiền lệ trong quá khứ không xa. Người hâm mộ vẫn chưa quên những lần tập trung trước đây, dù danh sách cũng có nhiều tân binh, nhưng số phút họ được ra sân lại vô cùng hạn chế. Ngay cả trong những trận đấu không quá căng thẳng, các cầu thủ trẻ vẫn chủ yếu ngồi trên băng ghế dự bị, khiến việc triệu tập họ lên tuyển chỉ mang ý nghĩa "làm quen không khí" thay vì trao cơ hội cọ xát thực sự.
Vì vậy, câu hỏi lớn nhất được đặt ra lúc này là: Liệu lần này có khác biệt? Những Xuân Bắc, Hiểu Minh sẽ thực sự được tung vào sân để thể hiện mình, hay kịch bản "học việc" trên băng ghế dự bị sẽ tiếp tục lặp lại? Hai trận đấu với Nepal tới đây sẽ là thước đo chính xác nhất cho sự quyết đoán của HLV Kim Sang-sik. Quá trình chuyển giao thế hệ mà bóng đá Việt Nam đang rất cần sẽ không thể bắt đầu từ danh sách tập trung, mà phải bắt đầu từ những phút thi đấu thực tế trên sân. Chỉ khi dám đặt niềm tin vào lớp trẻ trong những trận cầu chính thức, cuộc cách mạng của ông Kim mới thực sự bắt đầu.