Sáng nay 11/12, lãnh đạo VFF tổ chức kiểm tra và khảo sát sân vận động Cà Mau. Sở dĩ có chuyến vi hành này là bởi VFF muốn nhanh chóng kết thúc vụ tranh chấp giữa Bình Định và Cà Mau trong suốt hai tháng qua. Số là sau khi đánh bại Bình Định để giành quyền thăng Hạng nhất 2016, Cà Mau nộp đơn rút lui vì không đủ kinh phí và VFF đã có công văn chấp thuận.
![]() |
| Lãnh đạo VFF khảo sát sân Cà Mau. Ảnh: Internet. |
Nhằm đảm bảo đủ số lượng đội tham dự, một lãnh đạo VFF ngỏ ý mời Bình Định thế chỗ. Không chút ngần ngừ, đội bóng Đất Võ đồng ý tham dự và tích cực chuẩn bị kinh phí, tìm kiếm nhà tài trợ, kêu gọi cầu thủ Bình Định về thi đấu cho quê hương. Nhưng rồi, Cà Mau với sự giúp đỡ của VPF đã bất ngờ “lật kèo”, xin lại suất dự Giải hạng nhất 2016, dẫn đến tranh chấp giữa hai đội bóng.
Trong cuộc họp ban chấp hành mới nhất, VFF nghiêng về phương án Cà Mau. Buổi khảo sát của lãnh đạo VFF vào sáng nay là nhằm kiểm tra điều kiện của đội bóng Đất Mũi trước khi chính thức đồng ý bằng văn bản. Bình Định không khỏi tức giận trước quyết định này, bởi VFF chẳng hề tôn trọng Bình Định, chỉ xem họ là “con tốt thí” và sẵn sàng hất văng khỏi bàn cờ khi không cần đến. Nhiều người cũng lên tiếng phản đối, cho rằng Giải hạng nhất không khác gì giải phong trào khi cho phép một đội bóng thích thì đá, không thích thì bỏ.
VFF có nhiều lí lẽ để biện bạch cho sự lựa chọn của mình, vả lại, lời mời Bình Định chỉ đến trong buổi nói chuyện tình cờ giữa lãnh đạo VFF và lãnh đạo câu lạc bộ Bình Định trên sân Thống Nhất, chứ VFF chưa hề có văn bản gửi đến Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch Bình Định. Về lý, VFF không sai, nhưng về tình là một sự bất công với Bình Định và ảnh hưởng không nhỏ đến uy tín của VFF.
![]() |
| Bình Định (áo xanh) không được dự Giải hạng nhất 2016. Ảnh: Internet. |
Người xưa có câu “Nhất ngôn ký xuất, tứ mã nan truy”, tạm dịch là một lời nói ra, bốn ngựa (cùng kéo một cỗ xe) khó đuổi kịp, ý chỉ người quân tử phải biết giữ lời, một khi đã nói thì không nên rút lại. Tuy nhiên, trong thời đại ngày nay, quan niệm ấy dường như không còn được coi trọng. Rất nhiều vị lãnh đạo khi mới nhậm chức hào hứng hứa đủ điều, nào thì tăng lương, cải thiện điều kiện làm việc, nào thì giảm tải cho bệnh viện, xóa nạn phong bì, nào thì đổi mới giáo dục, nâng cao chất lượng trường học,… Thế nhưng, hầu hết những lời hứa như vậy đều “không cánh mà bay”. Đến cuối nhiệm kì, các vị này lại “truyền đạt cho người kế nhiệm”.
Với VFF, đến cả Nghị quyết Ban chấp hành họ còn không thực hiện, huống hồ chi một lời mời vu vơ!















