
Rất ít cầu thủ khiến người ta nhớ về bóng đá đầu những năm 2000 nhiều như Fernando Torres. Anh là biểu tượng của thời kỳ đó, từ khi ra mắt Atletico Madrid năm 2001 đến lúc chạm đỉnh phong độ tại Liverpool trước khi rời đi năm 2011. Dù sự nghiệp có nhiều giai đoạn khác nhau, Torres vẫn luôn được nhớ đến như một tiền đạo hàng đầu, sát thủ có gương mặt lãng tử, nhưng khả năng chơi bóng thượng hạng.
Vị cứu tinh tuổi teen của Atletico Madrid
Fernando Torres được mệnh danh là "El Nino" (Đứa trẻ). Ngay cả khi đã giải nghệ, biệt danh đó vẫn còn mãi, anh được bất tử hóa như một tài năng có gương mặt trẻ thơ đã đốt cháy mọi cấp độ của học viện Atletico Madrid. Tình yêu của anh dành cho Los Rojiblancos được truyền từ người ông, và khi Atletico gõ cửa, cậu bé Torres không ngần ngại theo bước con tim.
Tài năng của anh sớm nở rộ. Năm 1998, anh giúp đội trẻ vô địch giải Nike Cup danh giá và được bầu chọn là cầu thủ U15 xuất sắc nhất Châu Âu. Ngay cả trước khi tròn 16 tuổi, anh đã ký hợp đồng chuyên nghiệp đầu tiên với một điều khoản giải phóng 3 triệu euro. Kỷ nguyên của "El Nino" bắt đầu từ đó.
Sau khi bình phục chấn thương xương chày, anh có màn ra mắt đội một vào cuối mùa 2000-01 và ghi bàn thắng đầu tiên chỉ một tuần sau đó. Mùa hè năm 2001, anh dẫn dắt U16 Tây Ban Nha đến chức vô địch Châu Âu, giành cả hai danh hiệu Vua phá lưới và Cầu thủ xuất sắc nhất giải.

Nhưng đây không phải là Atletico Madrid hùng mạnh mà chúng ta biết ngày nay. Khi đó, CLB đang trong tình trạng hỗn loạn, một con tàu mất phương hướng. Giữa sự hỗn loạn đó, một chàng trai trẻ tóc vàng hoe nổi lên như một vị cứu tinh. Anh được trao chiếc băng đội trưởng khi chỉ mới 19 tuổi. Năm này qua năm khác, anh là cây săn bàn hàng đầu, là niềm hy vọng duy nhất của đội bóng.
Trong suốt 5 mùa giải, anh gần như một mình gồng gánh và giữ cho Atletico trụ lại La Liga. Có thể nói rằng, nếu không có những đóng góp phi thường của một Torres trẻ tuổi nhưng trưởng thành đáng kinh ngạc, sẽ không có một Atletico hùng mạnh như ngày hôm nay.
Anfield, Gerrard và đỉnh cao thế giới
Nhưng người con ưu tú không thể ở nhà mãi mãi. Số phận dường như đã định đoạt điểm đến tiếp theo của anh. Trên chiếc băng đội trưởng của Torres có một dòng chữ: "You'll Never Walk Alone" (Bạn sẽ không bao giờ bước đi một mình).
Vào mùa hè năm 2007, HLV Rafael Benitez phá vỡ kỷ lục chuyển nhượng của Liverpool để đưa Torres về sân vận động Anfield với giá 25 triệu bảng. Không còn phải gánh trên vai hy vọng của cả một CLB, Torres đã chơi bóng với một sự tự do mới. Quan trọng hơn, anh đã tìm thấy một đối tác hoàn hảo: Steven Gerrard. Cả hai đã tạo ra một sự kết nối gần như thần giao cách cảm ngay lập tức. Torres, giờ đây với mái tóc vàng lãng tử, đã đạt đến phiên bản thuần khiết và bùng nổ nhất của mình.
Anh ghi bàn ngay trong trận ra mắt sân nhà vào lưới Chelsea. Mùa giải đầu tiên của anh ở Anh là một bản giao hưởng của những bàn thắng: 24 bàn ở Ngoại Hạng Anh, 33 bàn trên mọi đấu trường. Sự đa dạng trong các bàn thắng của anh cũng ấn tượng như số lần anh phá lưới. Torres trở thành một vị thánh mới ở Anfield.

Sự thừa nhận tuyệt đối đến vào mùa hè năm 2008. Chính những người đồng hương từng nghi ngờ khả năng dứt điểm của anh giờ đây phải cúi đầu thán phục. Trong trận chung kết EURO 2008 với Đức, Torres đã ghi bàn thắng duy nhất của trận đấu.
Đó là một bàn thắng hội tụ mọi phẩm chất tốt nhất của anh: sức mạnh để vượt qua Phillip Lahm, sự điềm tĩnh và tốc độ để thoát xuống, và sự tinh tế để thực hiện một cú lốp bóng qua đầu Jens Lehmann. "El Nino" đã đưa Tây Ban Nha đến vinh quang và chính thức được công nhận là một trong những tiền đạo xuất sắc nhất thế giới.
Vị thánh mới ở The Kop và những vết rạn đầu tiên
Trở lại Liverpool với tư cách là nhà vô địch châu Âu, Torres còn được yêu mến hơn nữa. Người hâm mộ The Kop đã không nghĩ rằng sẽ có một số 9 nào có thể vượt qua Robbie Fowler, người được mệnh danh là "Chúa". Tuy nhiên, Torres xuất hiện và làm mê đắm các fan The Kop.
Nhưng cũng chính lúc này, những vết rạn đầu tiên bắt đầu xuất hiện. Chấn thương gân kheo và đầu gối bắt đầu hành hạ, cướp đi thứ vũ khí đáng sợ nhất của anh: tốc độ bùng nổ.

Tuy nhiên, ngay cả một Torres bị chấn thương tàn phá vẫn là một tiền đạo đẳng cấp thế giới. Cầu thủ người Tây Ban Nha vẫn ghi bàn với hiệu suất gần một bàn mỗi trận ở giải VĐQG, và đạt cột mốc 50 bàn cho Liverpool nhanh hơn cả Fowler. Nhưng khi anh bắt đầu sa sút, Liverpool cũng vậy. CLB lại rơi vào một giai đoạn hỗn loạn, giống như Atletico mà anh đã rời đi. Một lần nữa, anh lại là một ánh sáng đơn độc.
Chiếc bóng ở Stamford Bridge và di sản của một thập kỷ
Vào ngày cuối cùng của kỳ chuyển nhượng tháng 1 năm 2011, một tin tức gây sốc đã đến: Torres chuyển đến Chelsea với giá 50 triệu bảng, một động thái đã làm tan nát trái tim của các CĐV Liverpool.
Nhưng sự thật phũ phàng là, Chelsea chưa bao giờ thực sự nhận được con người mà họ nghĩ rằng mình sẽ ký hợp đồng. Họ chỉ có được một cái bóng của El Nino. Cơ thể anh đã bị phản bội sau gần một thập kỷ gồng gánh các đội bóng.
Ít nhất, anh đã có được những danh hiệu mà mình khao khát, Champions League, Europa League, FA Cup. Nhưng đó là một thành công cay đắng, bởi anh không còn là nhân vật chính. Anh đã đánh đổi đỉnh cao cá nhân để lấy vinh quang tập thể.

Di sản của Fernando Torres không được định nghĩa bởi những năm tháng khó khăn ở Chelsea, mà bởi thập niên 2000 không thể nào quên. Anh sẽ mãi được nhớ đến với cái tên El Nino, cậu bé đã cứu rỗi Atletico, vị thánh đã chinh phục Anfield, và trong một khoảnh khắc rực rỡ, Torres đã là tiền đạo hay nhất hành tinh.