“Phần còn lại là lịch sử,” như người ta vẫn nói, nhưng có thể không phải ai cũng được nhắc đến sau những chiến công. Tất cả chúng ta đều có thể dễ dàng nhớ lại quả phạt đền của Fabio Grosso khi anh ngước nhìn lên bầu trời. Cũng như cú sút xoáy tuyệt đẹp của Alex Del Piero trong trận bán kết để đả bại Đức ngay trên sân nhà của họ. Hoặc tương tự, bàn thắng vào phút cuối của Francesco Totti trước Úc sau khi chơi gần một nửa trận đấu trong thế thiếu người.
Nhưng trong những trận chiến và khoảnh khắc vĩ đại trong lịch sử, luôn có những người chiến đấu bên cạnh các anh hùng. Họ thường làm vô số "công việc không tên".
Trong hành trình đi đến vinh quang của tuyển Ý, đã có dấu chân của không ít những người hùng thầm lặng. Sau đây là bốn cầu thủ mà chúng ta nên nhắc đến khi hồi tưởng về những ngày tuyệt vời nhất trong cuộc đời của người hâm mộ bóng đá Ý.

Simone Barone
Chỉ có hai lần ra sân trong suốt giải đấu năm đó , nhưng Barone chính là người tạo nên chiều sâu đội hình cần thiết cho một chặng đường dài. Trong những phút anh được trao cơ hội trước Cộng hòa Séc và Ukraine, tiền vệ box-to-box này đã củng cố khối phòng ngự của Marcello Lippi.
Barone đã thêm một lớp bảo vệ để giữ nguyên thế dẫn trước của Ý khi Mauro Camoranesi bị thay ra trong trận cầu với đội tuyển Séc, và để Andrea Pirlo nghỉ ngơi trong chiến thắng áp đảo trước Ukraine ở tứ kết. Không có gì quá bắt mắt trong lối chơi của Barone, nhưng trong trường hợp này, đó chính là điều cần thiết cho Azzurri.
Filippo Inzaghi
Một huyền thoại của câu lạc bộ AC Milan và là cầu thủ ghi bàn nhiều thứ sáu mọi thời đại của tuyển Ý, nhưng anh không phải là chân sút đầu tiên trong thứ tự ưu tiên của Lippi, vì khi đó tiền đạo này đã 33 tuổi.
Sự trỗi dậy của Luca Toni đã đưa Inzaghi lên băng ghế dự bị, nhưng lần xuất hiện duy nhất của anh đã dẫn đến một bàn thắng vào lưới Cộng hòa Séc, khiến trung phong này trở thành cầu thủ lớn tuổi nhất của Ý ghi bàn tại World Cup. Và đó là một bàn thắng thể hiện sự tự tin tuyệt vời, khi anh vượt qua Peter Cech để kết thúc vòng bảng với một chiến thắng đầy hứng khởi.
Vincenzo Iaquinta
Sau khi vào sân thay Alberto Gilardino ở phút thứ 64 trong trận đấu đầu tiên của giải đấu, Iaquinta đã thực hiện pha phản công sau đường chuyền của Pirlo, đi qua Samuel Kuffour rồi đánh bại thủ môn của Ghana chưa đầy 25 phút sau khi vào sân.
Iaquinta trở thành sự thay thế thường xuyên, được trao thêm năm lần ra sân nữa trong giải đấu đó, sau khi ghi bàn thắng có lẽ là quan trọng nhất trong sự nghiệp của mình. Một cầu thủ số 9 cổ điển đã dành hết tất cả cho đội tuyển quốc gia của mình.

Simone Perrotta
Perrotta tạo ra sự cân bằng cho đội tuyển Ý của Marcelo Lippi. Một bên cánh của đội hình do huấn luyện viên huyền thoại này thiết lập là Camoranesi, được đẩy lên phía trước để tăng thêm sức mạnh nơi biên phải. Ở phía đối diện, cầu thủ chạy cánh sinh ra tại Anh, Perrotta đã bổ sung thêm sự gan dạ và quyết tâm cho Azzurri để giành được chiếc cúp danh giá nhất của bóng đá thế giới.
Perrotta là cầu thủ được sử dụng nhiều thứ ba với 668 phút thi đấu, chỉ sau Pirlo và Fabio Cannavaro. Với những nỗ lực của mình, anh đã được tạc một bức tượng tại quê nhà Ashton-under-Lyne, ngay trước Sân vận động Tameside.
(Bạn đọc: Đăng Nguyễn)
* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc.
Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về banbientap@bongda.com.vn. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây.
Trân trọng,
Ban biên tập Báo Thể thao Việt Nam