Zdenek Zeman: “Tôi được săn lùng, vì bóng đá của tôi sạch sẽ”

14:55 Thứ hai 02/01/2012

“Làm ơn cho tôi cốc nước”. Zeman khát ư? Không, ông cần hút thuốc, và mồm ông bị khô. Trong cuộc trả lời phỏng vấn ngắn với nhật báo thể thao Gazzetta dello Sport, vị huấn luyện viên 64 tuổi người gốc Czech nhưng giờ đã nhập tịch Italia hút đến 5 điếu thuốc. Ông gần như không thể sống thiếu thuốc lá, bởi theo ông, các điếu thuốc cho ông ý tưởng bóng đá. Với những ý tưởng ấy, năm ngoái, ông đã đưa đội bóng cũ Foggia từ hạng 4 lên hạng 3 (Prima Divisione, hạng Serie C1 cũ) và mùa này ông đang cùng Pescara trở lại hạng A sau 19 năm xa cách. Đương nhiên, theo cách của ông: Rất nhiều bàn thắng.

* Zeman, tại sao các phóng viên cứ suốt ngày kiếm tìm ông thế?

- Bởi tôi là hình ảnh của một lối chơi bóng đá tích cực.

Zeman - Ảnh Getty

* Thế nhưng ông đã làm điều đó trong suốt 30 năm rồi còn gì...

- Việc áp dụng chiến thuật thì vẫn vậy, nhưng sự phát triển trên phương diện tấn công thì không. Bóng đá đã luôn kiếm tìm những lối đi mới. Nhưng tôi thì lại muốn đơn giản hóa bóng đá. Bóng đá cần sự huyền ảo và sáng tạo. Các cầu thủ cần phải biết được khi nào dùng những điều này, khi nào không.

* Thế còn phòng thủ thì sao?

- Rất nhiều huấn luyện viên nói đến sự cân bằng, nhưng họ lại thủng lưới nhiều hơn số bàn ghi được. Các đội bóng của tôi thì không: bàn thắng ghi được luôn nhiều hơn. Ghi bàn nhiều hơn đối phương ít nhất 1 lần. Đấy là quan điểm của tôi.

* Thế nhưng người ta không thể vô địch Serie A như thế được.

- Tôi chưa bao giờ chơi bóng để tránh xuống hạng, nhưng nhiều vụ xuống hạng của đội tôi được quyết định ở ngoài sân cỏ (trường hợp Avellino mùa bóng 2003-2004). Có 3 cầu thủ đội ấy đã thành công và giờ đang chơi tốt ở Serie A (Nocerino ở Milan, Contini ở Parma và Sardo ở Chievo). Tôi rất vui vì thành tích của họ.

* Thế nhưng tại sao ông chẳng bao giờ ăn mừng bàn thắng gì cả?

- Nếu các cầu thủ của tôi ghi một bàn thắng đẹp, tôi sẽ ăn mừng. Bằng không...

* Từ băng ghế chỉ đạo, ông cũng nói chuyện rất ít với các cầu thủ của mình.

- Sẽ là vô ích nếu ngồi đó là gào tướng lên sau một đường chuyền sai của cầu thủ. Lúc ấy thì cậu ta cũng đã sai rồi. Các buổi tập trong tuần sẽ có ý nghĩa quan trọng trong việc sửa lỗi sai đó.

* Nhưng các bài tập ấy đâu có nhẹ.

- Các cầu thủ là những người làm việc ít nhất trong các môn thể thao rồi đó.

* Có rất nhiều cầu thủ Italia vướng vào lao lí do cá độ.

- Nhiều trận đấu đã được điều khiển từ bên nước ngoài, trước đó thì các trận đấu bị thay đổi từ bên trong, như vụ Calciopoli đã cho thấy. Từ nhiều năm nay, bóng đá Italia đã đánh mất niềm tin của giới hâm mộ rồi.

* Tại sao ông không lên tiếng tố cáo với những người có trách nhiệm?

- Tôi đã lên tiếng tố cáo với cơ quan công tố của Liên đoàn bóng đá Italia hai lần rồi, nhưng chẳng có chuyện gì xảy ra cả. Họ không làm gì hết.

* Ông thấy Serie B thế nào?

- Các CLB không giàu, trừ Padova, Torino và Sampdoria. Nhưng các cầu thủ trẻ có đất dụng võ. Họ cũng rẻ hơn.

* Thế còn Serie A? Sự vươn lên của Juventus?

- Conte luôn thay đổi. Cậu ấy xuất phát bằng một ý tưởng khác chứ không phải như bây giờ. Nhưng đội bóng rất có cá tính và có động lực. Milan vẫn là ứng viên số 1 cho Scudetto.

* Ông thích điều gì ở năm 2011?

- Barcelona, Guardiola và Messi. Họ có thể thua một trận đấu, điều ấy cũng không sao. Nhưng họ đưa ra một lối chơi hoàn toàn áp chế đối thủ và tạo điều kiện cho các cá nhân phát triển năng lực tối đa.

* Còn ở Italia?

- Milan vẫn giữ được đẳng cấp, dù đã khởi đầu hơi tệ.

* Cầu thủ thì sao?

- Di Natale. Cậu ta chơi cho một đội bóng cấp tỉnh, nhưng năm nào cũng tự làm mới mình bằng các bàn thắng.

* Vấn đề lớn nào đang xảy ra?

- Ngày càng ít khán giả đến sân, bạo lực sân cỏ và khủng hoảng. Bóng đá ở ngoài Italia rõ ràng là hấp dẫn hơn nhiều. Ở Anh và Tây Ban Nha, người ta ra sân để chơi bóng, còn ở Italia, người ta ra sân để không cho đối phương đá bóng.

* Ông chờ đợi gì ở năm 2012?

- Có EURO 2012 và Prandelli có thể đem đến một hình ảnh đẹp cho bóng đá Italia. Vấn đề lớn ở Italia bây giờ là khủng hoảng kinh tế và các ông chủ không biết giữ lời hứa. Người ta không còn thực hiện các dự án quan trọng nữa. Tất cả hướng đến tiền mà quên đi khía cạnh thể thao.

* Nếu đoạt chức vô địch EURO, có lẽ chúng ta sẽ quên đi scandal cá độ đang được điều tra mở rộng ở Italia những ngày qua, như vào năm 2006, chúng ta đã quên đi Calciopoli?

- Trên thực tế, người Italia đã nói nhiều đến Calciopoli hơn là chức vô địch thế giới đã đoạt được năm 2006. Có lẽ bởi vì vào năm 1982, mọi thứ đều khác. Italia đã đoạt Cúp vàng Espana 82 nhờ lối chơi đẹp. Còn năm 2006, Italia chỉ gặp may, chiến thắng trên chấm phạt đền hoặc nhờ những bàn thắng của Materazzi”.
Thư Anh | 00:00 30/11/-0001
Chia sẻ
Loading...

Bài viết mới Bài cùng chuyên mục