Những cú ra chân cuối cùng của Gerrans đã quá đủ để anh lên ngôi lần thứ 2, đánh bại 2 tay đua mà tên tuổi còn nổi hơn cả anh.
Gerrans hạnh phúc cho biết sau chiến thắng: “Đăng quang ngôi vô địch Australia và đeo chiếc vương miện chiến thắng này trong 12 tháng tới là một vinh dự lớn lao, và tôi đoán rằng, điều này chứng tỏ chiều sâu chất lượng của làng đua xe đạp Australia, khi chúng tôi còn có Evans và Porte cùng đứng trên bục nhận huy chương. Với các đồng đội của tôi, những cua-rơ của Orica-GreenEdge, tôi không thể nói lời cảm ơn nào thật đầy đủ, chiến thuật ban đầu của chúng tôi là các đồng đội luôn ở bên cạnh để hỗ trợ tôi cho đến vòng đua cuối cùng nếu diễn biến cuộc đua có phần nguy hiểm cho tôi, và các chàng trai của tôi đã tận tụy hết sức vì tôi, họ đã chiến đấu cùng với tôi”.
![]() |
Simon Gerrans. |
Về phần mình, dù phải thi đấu đơn độc mà không có bất kỳ đồng đội nào hỗ trợ (BMC Racing không hề đặt kế hoạch để tham dự một giải đẳng cấp quốc gia bất kỳ), Evans vẫn giành được vị trí á quân dù trước đó, anh thật sự không kỳ vọng mấy vào cơ hội của mình. Evans đã cho thấy đẳng cấp thế giới của mình khi giành được tấm huy chương đầu tiên ở giải VĐQG.
Evans vui vẻ cho biết sau chiến thắng: “Ngôi á quân cũng giống như là một sự chiếm đoạt bất ngờ của tôi vậy, cũng như ở giải VĐTG vậy. Tôi từng xếp á quân ở Tour de France, á quân ở giải VĐTG, giờ đây, tôi giành vị trí á quân ở giải VĐQG. Như tôi đã từng nói, đối với tôi, hoặc phải là chiếc áo vàng, hoặc là chẳng có gì cả. Khi tôi không nói gì cả, không có gì phải mong chờ, thì mọi thứ lại diễn ra tốt hơn tôi kỳ vọng. Ở đây, mỗi bước đi của tôi đều luôn có một hoặc hai cua-rơ Orica-GreenEdge và Drapac theo sát tôi, nhưng rốt cuộc thì tôi đã giành được một kết quả rất khó tin!”.