AFC buông lỏng, FAM 'câu giờ'
Trước hết là vấn đề pháp lý cầu thủ. Dù đã được cảnh báo về cơn “bão nhập tịch” tại Malaysia, Liên đoàn bóng đá châu Á (AFC) cùng ban tổ chức các trận đấu ở Malaysia vẫn để lọt hồ sơ không hợp lệ. Đến khi FIFA tuýt còi và xử phạt, AFC mới chỉ đưa ra vài phát biểu mang tính né tránh từ Tổng thư ký Windsor John, hoàn toàn không cho thấy động thái xử lý rõ ràng.
Trong khi đó, Liên đoàn bóng đá Malaysia (FAM) lại loay hoay với chiến thuật trì hoãn. Hồ sơ đã rõ ràng, các bằng chứng đều sáng tỏ, nhưng FAM vẫn chọn cách đưa vụ việc lên Tòa án Trọng tài Thể thao (CAS), sau khi FIFA bác đơn khiếu nại. Vấn đề giờ đây không còn nằm ở CAS, mà là AFC sẽ hành động ra sao: mạnh tay hay lại tiếp tục kiểu “đánh khẽ cho qua chuyện”?
Xử trước hay xử sau – chênh nhau cả một cục diện
Một câu hỏi lớn: AFC sẽ ra phán quyết trước hay sau trận lượt về giữa Việt Nam và Malaysia? Hai kịch bản này ảnh hưởng hoàn toàn khác nhau. Trong bóng đá thế giới, đã nhiều lần các vụ vi phạm bị xử cực muộn và chỉ dừng ở mức trừ điểm khi mọi thứ đã an bài – trường hợp Ecuador từ mùa 2022 nhưng mãi đến 2026 mới bị kết luận là ví dụ gần nhất.
Rất có thể AFC sẽ chờ đến khi trận lượt về tháng 3/2026 khép lại rồi mới quyết định. Họ giữ im lặng càng lâu, khả năng “xử nhẹ” càng lớn.
Nhìn lại chính mình: Việt Nam không thể trông chờ vào… sai lầm của người khác
Gạt câu chuyện nhập tịch sang một bên, điều đáng nói là đội tuyển Việt Nam cũng không tạo được sự thuyết phục ở vòng loại Asian Cup lần này. Dù thua duy nhất Malaysia trong trận đấu đầy tranh cãi, nhưng màn thể hiện trước Lào hay Nepal cũng chưa đủ mang lại niềm tin.
Đội bóng của HLV Kim Sang Sik thi đấu rời rạc, thiếu ý tưởng và không thể hiện sự tiến bộ so với thời điểm sau chức vô địch ASEAN Cup 2024. Kỳ vọng AFC xử Malaysia thua trắng để mở toang cơ hội đi tiếp là một lựa chọn mạo hiểm. Ngược lại, yêu cầu đánh bại Malaysia từ 5–7 bàn ở lượt về gần như nằm ngoài khả năng thực tế.
Bóng đá Việt Nam và căn bệnh cũ
Bóng đá Việt Nam từ lâu có điểm yếu là dễ bị tác động bởi ngoại cảnh. Khi thất bại, thay vì nhìn lại nội lực, chúng ta có xu hướng dồn sự chú ý sang các yếu tố bên ngoài như cáo buộc gian lận hay sai sót trọng tài. Điều đó khiến việc tái thiết trở nên khó khăn hơn.
Nhóm cầu thủ thế hệ 95–97 đã gần chạm trần, và không ít người có dấu hiệu giảm động lực. Lứa kế cận U22 lại thiếu nhân tố nổi bật. Bởi vậy, bài toán nâng tầm bóng đá Việt Nam không thể giải bằng một chiến dịch vòng loại, mà cần tầm nhìn dài hơi hơn.














