
9 CLB Ngoại hạng Anh cùng lúc góp mặt ở các cúp châu Âu.
Các sân chơi châu Âu vừa trở lại, và Ngoại hạng Anh ngay lập tức tạo nên kỷ lục: có tới 9 đội bóng góp mặt. Con số này không chỉ khẳng định sức mạnh của giải đấu, mà còn đặt ra một câu hỏi muôn thuở: lịch thi đấu dày đặc là áp lực làm suy kiệt, hay là thước đo đẳng cấp thật sự của những đội bóng lớn?
Lợi thế cho kẻ đứng ngoài
Lịch sử Ngoại hạng Anh từng chứng kiến nhiều câu chuyện cổ tích được viết bởi những CLB không bị phân tâm bởi cúp châu Âu. Leicester City mùa 2015/16 là ví dụ kinh điển: chỉ thi đấu 43 trận cả mùa, “Bầy cáo” đã bùng nổ và bước lên ngôi vương. Ngay sau đó, Chelsea của Antonio Conte cũng tận dụng lợi thế tương tự để đăng quang. Newcastle ở mùa 2022/23 cũng chen chân vào top 4 nhờ không bị vắt kiệt sức lực.
Ngược lại, không ít CLB coi cúp châu Âu là “lời nguyền”. Newcastle mùa 2012/13 tụt 11 bậc ở Ngoại hạng Anh sau hành trình đến tứ kết Europa League. Burnley 2018/19 rơi 8 bậc vì phải đá vòng loại châu Âu. Tottenham và Man United mùa 2024/25 còn phải trả giá đắt hơn: ưu tiên Europa League và kết thúc mùa ở vị trí thứ 17 và 15 – thành tích không thể chấp nhận với hai “ông lớn” Big 6. Dù Spurs nâng cúp Europa League, HLV Ange Postecoglou vẫn phải ra đi.
Bản lĩnh của kẻ thống trị
Song ở góc nhìn khác, cường độ thi đấu cao chính là yếu tố giữ nhịp phong độ. Cựu tuyển thủ Anh Matt Upson khẳng định: “Hai trận mỗi tuần là guồng quay hoàn hảo, bạn luôn cảm thấy khỏe mạnh và duy trì sự sắc bén.” Với những đội có đội hình dày, xoay tua không phải vấn đề.
Minh chứng rõ nhất là cú ăn ba của Man City mùa 2022/23 hay hai lần Man United vô địch Ngoại hạng Anh lẫn Champions League cùng một mùa. Rõ ràng, các đội bóng giàu chiều sâu và bản lĩnh luôn có thể song song chinh phục mọi danh hiệu.
Mùa 2025/26: Phép thử khắc nghiệt
Mùa giải hiện tại sẽ kiểm chứng cả hai quan điểm. Crystal Palace, nhờ tấm vé Conference League, có thể phải chơi tới gần 30 trận chỉ trước Giáng sinh. Trong khi đó, Man United – bị loại sớm ở Carabao Cup và vắng bóng ở châu Âu – chỉ còn khoảng 18 trận. Nhưng Upson nhấn mạnh, ít trận không đồng nghĩa lợi thế. Với một đội đang chìm trong khủng hoảng như MU, việc có nhiều thời gian rảnh đôi khi lại khiến bầu không khí càng thêm nặng nề.
Không có công thức chung
Rốt cuộc, chẳng có câu trả lời tuyệt đối. Với những CLB nhỏ hơn, không đá châu Âu có thể là bệ phóng để làm nên kỳ tích. Nhưng với các “ông lớn” như Liverpool, Arsenal, Man City hay Chelsea, đa nhiệm trên nhiều mặt trận lại chính là định nghĩa của tham vọng.
Và mùa giải 2025/26 – với kỷ lục 9 đội bóng Anh cùng ra châu Âu – sẽ là bài kiểm tra chân thực nhất: liệu “gánh nặng” có thực sự khiến họ chùn bước, hay sẽ trở thành bàn đạp để khẳng định ngôi vương của Ngoại hạng Anh trên bản đồ bóng đá thế giới?