
Mối quan hệ Glazer - Ratcliffe không bền vững như những tuyên bố công khai.
Tuần qua, Turki Alalshikh – người đứng đầu Cơ quan Giải trí Saudi Arabia – đã gây chấn động khi tiết lộ trên X rằng Manchester United “đang ở giai đoạn cuối cùng để hoàn tất một thương vụ bán cổ phần cho nhà đầu tư mới”. Dù nguồn tin từ Ineos nhanh chóng bác bỏ, tuyên bố này vẫn khơi dậy những nghi vấn về mối quan hệ phức tạp giữa Ratcliffe và nhà Glazer – những người vẫn nắm quyền kiểm soát tối cao tại Old Trafford. Với gần 6 triệu lượt xem chỉ trong chưa đầy hai ngày, bài đăng của Alalshikh không chỉ là lời đồn đại thông thường mà còn là ngòi nổ, làm lộ rõ sự bất ổn trong cấu trúc quyền lực của “Quỷ đỏ”.
Ratcliffe hiện chịu trách nhiệm điều hành hoạt động hàng ngày của câu lạc bộ, đặc biệt trong mảng thể thao. Tuy nhiên, quyền biểu quyết và quyết định chiến lược lớn nhất vẫn thuộc về nhà Glazer – những người nắm 49,9% cổ phần và tới 67,9% quyền biểu quyết. Điều này tạo nên một cấu trúc quyền lực nghịch lý: người điều hành thực tế không có toàn quyền, còn chủ sở hữu thật sự lại hiếm khi xuất hiện trước công chúng. Giới truyền thông ráo riết xác minh tuyên bố của Alalshikh, trong khi phía CLB Ngoại hạng Anh giữ im lặng, và Ineos phủ nhận mọi tin đồn. Các nguồn tin thân cận khẳng định họ “không hề hay biết” về bất kỳ cuộc đàm phán nào liên quan đến thương vụ mới. Tuy nhiên, lịch sử cho thấy nhà Glazer luôn kín tiếng trước các quyết định quan trọng, khiến mọi suy đoán càng thêm phần kịch tính.
Theo thỏa thuận đầu tư, kể từ tháng 8/2025, điều khoản “drag-along rights” (quyền kéo theo) chính thức có hiệu lực, cho phép nhà Glazer buộc Ratcliffe phải đồng ý nếu họ quyết định bán toàn bộ CLB. Điều khoản này được thiết kế để ngăn cản cổ đông thiểu số gây cản trở trong các thương vụ bán lại. Vì vậy, dù hiện tại Ineos vẫn phủ nhận mọi ý định bán, khả năng United được đưa trở lại thị trường là điều hoàn toàn có thể xảy ra. Sự quan tâm từ Saudi Arabia không chỉ dừng ở lời đồn; nó còn liên quan đến kế hoạch tái phát triển khu vực Old Trafford, với dự án sân mới 100.000 chỗ ngồi trị giá 2 tỷ bảng, có thể thu hút nhà đầu tư Trung Đông để bù đắp chi phí.

Những tin đồn từ Saudi Arabia càng khiến mối quan hệ không thực sự hòa thuận giữa nhà Glazer và Sir Jim Ratcliffe được đưa lên mặt bàn.
Trong buổi trò chuyện cùng The Times gần đây, Ratcliffe vẫn mô tả mối quan hệ với nhà Glazer là “tốt đẹp và chuyên nghiệp”, đồng thời gọi họ là “những người đam mê và dễ chịu”. Ông cũng khẳng định sẽ không bao giờ nhận lệnh sa thải HLV Ruben Amorim từ họ, nhấn mạnh sự “tin tưởng lẫn nhau”. Dù vậy, giới quan sát nhận định đây là mối liên kết đầy gượng gạo – một sự hợp tác được duy trì bởi lợi ích chung hơn là sự hòa hợp thật sự. Ratcliffe từng thừa nhận ông có thể “bỏ cuộc” nếu bị lăng nhục như nhà Glazer, nhưng hiện tại, ông đang gánh chịu mọi chỉ trích từ người hâm mộ, trong khi gia đình Mỹ “ẩn mình” sau bóng tối.
Thực tế, trong suốt hai thập kỷ qua, nhà Glazer vẫn giữ phong cách “ẩn mình”, hầu như không lên tiếng dù bị người hâm mộ chỉ trích nặng nề. Trong hồ sơ 241 trang gửi lên Sở Giao dịch Chứng khoán New York, hai bên thậm chí còn ký điều khoản “không công kích lẫn nhau” – minh chứng cho tính mong manh của liên minh này. Những tuyên bố từ Saudi Arabia, dù chưa được kiểm chứng, một lần nữa cho thấy sự bất ổn trong cấu trúc quyền lực tại Old Trafford. Khi niềm tin giữa hai bên còn mờ nhạt, mọi tin đồn đều đủ sức thổi bùng lo ngại rằng Manchester United vẫn đang mắc kẹt trong một kỷ nguyên không rõ ai thực sự nắm quyền lãnh đạo. Liệu Alalshikh chỉ là “người hâm mộ nhiệt thành” hay đằng sau là một thương vụ lớn? Old Trafford đang chờ đợi câu trả lời, giữa những cơn sóng ngầm từ sa mạc.