
Man Utd của HLV Amorim tiếp tục gây thất vọng trên sân đầu mùa giải mới.
Trận thắng đầu tiên của Man Utd chỉ đến nhờ một quả phạt đền phút 97 trước Burnley, còn lại toàn là những màn trình diễn bạc nhược. Từ khởi đầu kém cỏi đó, có thể thấy rõ kỳ chuyển nhượng mùa hè vừa qua của Quỷ đỏ là một thảm họa cả về chiến lược lẫn định hướng lâu dài.
Điều đáng nói là thất bại của Man United không chỉ dừng ở kết quả thi đấu. Họ đã đốt một khoản tiền khổng lồ nhưng lại bỏ quên các vấn đề cốt lõi. Dưới kỷ nguyên Sir Jim Ratcliffe, mục tiêu tái thiết bị biến thành sự hỗn loạn. Các tân binh như Matheus Cunha hay Bryan Mbeumo, dù có tài năng, nhưng lại làm xáo trộn cấu trúc vốn đang ổn định. Sự xuất hiện của họ khiến Bruno Fernandes và Amad Diallo – hai trụ cột quan trọng mùa trước – phải chơi trái sở trường. Đây là sai lầm cơ bản trong việc định vị ưu tiên, khi Man United lẽ ra nên đầu tư cho tuyến giữa với những cái tên như Martin Zubimendi hay Adam Wharton để củng cố sự cân bằng.
Ngay cả những bản hợp đồng hợp lý cũng bị đặt dấu hỏi. Benjamin Sesko được kỳ vọng gánh vác hàng công nhưng chưa có bàn thắng nào, trong khi thủ môn Senne Lammens chỉ là giải pháp "chữa cháy" cuối kỳ chuyển nhượng. Sự thiếu nhất quán khiến United không có được đội hình cân bằng, vừa tốn kém vừa kém hiệu quả.

Các tân binh đắt giá Mbeumo, Sesko và Cunha chưa thể giúp Man Utd cải thiện hiệu quả tấn công.
Sai lầm không dừng ở mua sắm, mà còn nằm ở cách quản lý con người. Ruben Amorim áp dụng phong cách cứng rắn, công khai chỉ trích và loại bỏ nhiều ngôi sao như Rashford, Garnacho, Sancho hay Antony. Kết quả là giá trị chuyển nhượng của họ sụt giảm thảm hại. Nếu Rashford và Garnacho được giữ vai trò trung tâm và duy trì phong độ, United có thể thu về tới 100 triệu bảng. Thế nhưng giờ đây, con số đó đã trở thành viễn cảnh xa vời. Đặc biệt, Garnacho – từng được định giá cao – giờ chỉ còn là cái bóng mờ sau những tranh cãi với HLV.
Câu chuyện đáng buồn hơn là sự kìm hãm của các tài năng trẻ. Kobbie Mainoo, viên ngọc quý hiếm của Carrington, từ vị thế đá chính tại chung kết EURO 2024 cùng đội tuyển Anh nay thậm chí mất chỗ đứng. Đây không chỉ là sự thụt lùi của một cá nhân, mà còn là lời tố cáo đanh thép về thất bại trong công tác phát triển cầu thủ của Man United.
Một hệ quả nghiêm trọng khác là đội hình hiện tại bị bó buộc hoàn toàn vào sơ đồ 3-4-2-1. Việc bán hoặc cho mượn hết các cầu thủ chạy cánh khiến Man United mất khả năng xoay chuyển chiến thuật. Nếu Amorim thất bại và ra đi, người kế nhiệm sẽ phải đối mặt với một đội hình què quặt, không thể chơi 4-3-3 hay 4-2-3-1 – những sơ đồ phổ biến và phù hợp hơn. Điều này đồng nghĩa với việc CLB sẽ phải chi thêm hàng trăm triệu bảng để xây dựng lại từ đầu.
Tóm lại, kỳ chuyển nhượng mùa hè vừa qua của Manchester United là minh chứng điển hình cho cách quản lý yếu kém: tiêu tiền sai chỗ, phá giá cầu thủ, kìm hãm tài năng trẻ và tự trói mình vào một hướng đi duy nhất. Thất bại này không chỉ khiến họ hụt hơi ở Ngoại hạng Anh, mà còn để lại di sản rắc rối cho nhiều mùa giải tiếp theo. Với tình cảnh hiện tại, Man United đã tự biến mình thành kẻ thất bại lớn nhất trên thị trường chuyển nhượng Hè 2025.