
Mùa hè 2025 chứng kiến một Manchester United đầy bất ngờ trên thị trường chuyển nhượng. Dù vừa trải qua mùa giải Ngoại hạng Anh tệ hại nhất trong 50 năm, không được dự cúp châu Âu, và phải cắt giảm nhân sự mạnh mẽ vì khó khăn tài chính, Quỷ đỏ vẫn đang là cái tên nóng bỏng bậc nhất với loạt thương vụ đình đám.
Sau khi chi 127,5 triệu bảng cho Matheus Cunha và Bryan Mbeumo, Man Utd tiếp tục tiến gần đến bản hợp đồng với tiền đạo Benjamin Sesko từ RB Leipzig, đồng thời theo đuổi tiền vệ Carlos Baleba của Brighton. Câu hỏi đặt ra: Làm cách nào đội bóng này vẫn có thể chi đậm dù không có doanh thu từ đấu trường châu Âu và chưa bán ai?
Sự thật tài chính: Vẫn có thể lỗ mà không vi phạm PSR
Trái với lo ngại, Man Utd không quá “bí” về luật Công bằng Tài chính (PSR). Nhờ báo cáo tài chính tập trung vào Red Football Limited — tách biệt chi phí ngoài lĩnh vực bóng đá — Quỷ đỏ vẫn có thể lỗ tới 141 triệu bảng trong mùa giải 2024/25 mà không bị phạt.
Thêm vào đó, doanh thu từ thương mại và ngày thi đấu tăng trưởng, trong khi quỹ lương giảm đáng kể, giúp họ duy trì một mức lỗ có thể kiểm soát được. Các chi phí chuyển nhượng lớn được trải dài qua nhiều năm hợp đồng (theo cách hạch toán khấu hao), vì vậy dù chi nhiều, ảnh hưởng lên PSR vẫn được giãn ra.
Bí quyết nằm ở dòng tiền và vay tín dụng
Điểm then chốt nằm ở khả năng xoay dòng tiền. Tính đến cuối tháng 3/2025, Man Utd có 73,2 triệu bảng tiền mặt dù đã nhận hơn 238 triệu bảng từ các khoản đầu tư của Jim Ratcliffe. Đồng thời, họ có thể vay thêm 140 triệu bảng nhờ các hạn mức tín dụng xoay vòng (RCF), giúp duy trì thanh khoản tốt để tiếp tục hoạt động mua sắm.
Việc thanh toán theo kỳ hạn (chứ không trả toàn bộ trước) trong các thương vụ như Cunha hay Mbeumo cũng giúp Man Utd không bị áp lực thanh toán ngay lập tức. Tuy nhiên, điều này khiến tổng nợ chuyển nhượng ròng của họ tăng vọt lên 308,9 triệu bảng.
Thu nhập ngoài kế hoạch và các thương vụ tiềm năng
Man Utd cũng đang hưởng lợi từ các điều khoản bán lại cầu thủ cũ như Anthony Elanga, Alvaro Carreras hay Maxi Oyedele, giúp thu về hơn 20 triệu bảng. Ngoài ra, việc Chelsea không mua đứt Jadon Sancho cũng mang lại 5 triệu bảng bồi hoàn — dù điều này đi kèm gánh nặng lương cho mùa giải tới.

Marcus Rashford ra đi theo dạng cho mượn cũng giúp CLB tiết kiệm 14 triệu bảng tiền lương. Trong khi đó, những cái tên như Alejandro Garnacho, Antony hay thậm chí Rasmus Hojlund có thể được đưa lên sàn để tạo nguồn thu — dù một số sẽ khiến CLB chịu lỗ kế toán về mặt PSR.
Kết luận: Quỷ đỏ vẫn còn dư địa, nhưng phải cẩn trọng
Đội chủ sân Old Trafford vẫn có thể vung tiền, nhờ hệ thống tài chính được sắp xếp khéo léo, vay vốn linh hoạt và kiểm soát dòng tiền hiệu quả. Tuy nhiên, nếu không cải thiện khả năng bán cầu thủ và giảm nợ chuyển nhượng, họ sẽ sớm đối mặt áp lực lớn hơn trong các kỳ chuyển nhượng tới.
Năm 2025, Man Utd có thể vẫn “chi như đại gia” – nhưng rõ ràng, họ không còn dư dả như xưa.