1. Fatih Terim có mặt trên khán đài sân Bernabeu theo dõi trận Real Madrid - Real Mallorca vào đêm qua. Và chắc ông rất hài lòng, vì chỉ sau 21 phút bóng lăn, yếu điểm của Real đã lộ ra quá rõ.
Ngay phút thứ 6, Emilio Nsue đánh đầu ghi bàn từ khoảng cách phải đến 14m. Đó là một cự ly mà chúng ta ít thấy các bàn thắng bằng đầu xảy ra, nhưng Nsue đã thành công. Quả tạt bên cánh trái của Santos rất chính xác, nhưng vấn đề chính do cách kèm người của Real Madrid quá lỏng lẻo. Chỉ có mình Coentrao lao lên tiếp cận Nsue trong pha bóng đó, khi tất cả đã ở vào trạng thái không thể phản xạ kịp.
Bàn thứ hai của Mallorca thậm chí còn đến dễ dàng hơn. Chỉ một quả phạt góc đơn giản, chỉ một cú đánh đầu chiến thuật của Bigas, để Alfaro ghi bàn trong tư thế không bị ai kèm. Hiện tượng lặp lại nhiều lần sẽ trở thành bản chất. Nếu thua 2 bàn từ bóng bổng chỉ trong 21 phút, thì có thể khẳng định: đây là tử huyệt của Real!
2. Đó lần lượt là các bàn thua thứ 15 và 16 của đội bóng Hoàng gia Tây Ban Nha từ các pha không chiến.16/48 bàn thua trên tất cả các chiến trường mùa này, tức chiếm 1/3. Con số cực kì đáng báo động.
Nếu ngay cả một đội đang vật lộn ở cuối bảng xếp hạng như Mallorca cũng có thể trêu đùa với hàng thủ Real trong các pha bóng chết như thế, ngay tại Bernabeu, thì bất cứ đội bóng nào khác cũng có thể làm điều tương tự.
Real hiện không thiếu trung vệ chơi đầu giỏi, mà Varane, Pepe, Ramos, là những ví dụ điển hình. Nhưng các bàn thua của họ, không đến từ sự thua sút về thể chất hay kĩ năng chơi đầu, mà có nguyên nhân từ việc tổ chức bắt người rất lỏng lẻo. Đây là vấn đề của khâu tổ chức phòng ngự, mà Lopez, thủ môn gần như không có khả năng tổ chức hàng thủ, và Mourinho, HLV trưởng, phải chịu trách nhiệm.
Không thể nói vì không mặn mà ở La Liga nữa mà các trung vệ Real xao nhãng, vì chính Welbeck cũng đã ghi bàn bằng đầu cho M.U ở Champions League.
3. Dù có vì lý do gì, thì Mourinho cũng phải ngay lập tức triệt tiêu điểm yếu này, trước khi tiếp tục gặp chướng ngại Galarasaray trên con đường chinh phục La Decima.
Galatasaray có Fatih Terim, một dạng HLV máu nóng, cực kì quyết đoán, mà người Thổ coi như Mourinho của đất nước họ.
Galatasaray có Wesley Sneijder, chân chuyền thượng thặng được chính Mourinho rèn giũa những ngón đòn độc khi còn ở Inter: kiến tạo cả tá bàn thắng cho Milito trong các pha bóng cố định.
Và Galatasaray có Drogba, cũng một người học trò đi lên đỉnh cao từ bàn tay Mourinho: cực kì sung mãn trong các pha không chiến, và chịu va đập tốt hơn bất cứ trung vệ nào của Real hiện tại, dù anh đã 35 tuổi.
Nếu Mourinho thất bại trong công việc vá víu của ông, hãy thử tưởng tượng một kịch bản thế này: Sneijder tạt bóng, và Drogba lắc đầu ghi bàn, như cả trăm lần anh đã làm trong sự nghiệp, ngay ở Bernabeu...
Ngay phút thứ 6, Emilio Nsue đánh đầu ghi bàn từ khoảng cách phải đến 14m. Đó là một cự ly mà chúng ta ít thấy các bàn thắng bằng đầu xảy ra, nhưng Nsue đã thành công. Quả tạt bên cánh trái của Santos rất chính xác, nhưng vấn đề chính do cách kèm người của Real Madrid quá lỏng lẻo. Chỉ có mình Coentrao lao lên tiếp cận Nsue trong pha bóng đó, khi tất cả đã ở vào trạng thái không thể phản xạ kịp.
![]() |
Bàn thứ hai của Mallorca thậm chí còn đến dễ dàng hơn. Chỉ một quả phạt góc đơn giản, chỉ một cú đánh đầu chiến thuật của Bigas, để Alfaro ghi bàn trong tư thế không bị ai kèm. Hiện tượng lặp lại nhiều lần sẽ trở thành bản chất. Nếu thua 2 bàn từ bóng bổng chỉ trong 21 phút, thì có thể khẳng định: đây là tử huyệt của Real!
2. Đó lần lượt là các bàn thua thứ 15 và 16 của đội bóng Hoàng gia Tây Ban Nha từ các pha không chiến.16/48 bàn thua trên tất cả các chiến trường mùa này, tức chiếm 1/3. Con số cực kì đáng báo động.
Nếu ngay cả một đội đang vật lộn ở cuối bảng xếp hạng như Mallorca cũng có thể trêu đùa với hàng thủ Real trong các pha bóng chết như thế, ngay tại Bernabeu, thì bất cứ đội bóng nào khác cũng có thể làm điều tương tự.
Real hiện không thiếu trung vệ chơi đầu giỏi, mà Varane, Pepe, Ramos, là những ví dụ điển hình. Nhưng các bàn thua của họ, không đến từ sự thua sút về thể chất hay kĩ năng chơi đầu, mà có nguyên nhân từ việc tổ chức bắt người rất lỏng lẻo. Đây là vấn đề của khâu tổ chức phòng ngự, mà Lopez, thủ môn gần như không có khả năng tổ chức hàng thủ, và Mourinho, HLV trưởng, phải chịu trách nhiệm.
Không thể nói vì không mặn mà ở La Liga nữa mà các trung vệ Real xao nhãng, vì chính Welbeck cũng đã ghi bàn bằng đầu cho M.U ở Champions League.
3. Dù có vì lý do gì, thì Mourinho cũng phải ngay lập tức triệt tiêu điểm yếu này, trước khi tiếp tục gặp chướng ngại Galarasaray trên con đường chinh phục La Decima.
Galatasaray có Fatih Terim, một dạng HLV máu nóng, cực kì quyết đoán, mà người Thổ coi như Mourinho của đất nước họ.
![]() |
Galatasaray có Wesley Sneijder, chân chuyền thượng thặng được chính Mourinho rèn giũa những ngón đòn độc khi còn ở Inter: kiến tạo cả tá bàn thắng cho Milito trong các pha bóng cố định.
Và Galatasaray có Drogba, cũng một người học trò đi lên đỉnh cao từ bàn tay Mourinho: cực kì sung mãn trong các pha không chiến, và chịu va đập tốt hơn bất cứ trung vệ nào của Real hiện tại, dù anh đã 35 tuổi.
Nếu Mourinho thất bại trong công việc vá víu của ông, hãy thử tưởng tượng một kịch bản thế này: Sneijder tạt bóng, và Drogba lắc đầu ghi bàn, như cả trăm lần anh đã làm trong sự nghiệp, ngay ở Bernabeu...
Huyền Dương |
00:00 30/11/-0001