Trong một đêm kịch tính ở Kingston, Jamaica, lịch sử bóng đá thế giới đã được viết lại bởi một cái tên khiêm tốn: Curacao. Trận hòa nghẹt thở trước đội chủ nhà đã chính thức đưa hòn đảo Caribe nhỏ bé này đến với vòng chung kết World Cup 2026.
Với dân số chỉ khoảng 185.000 người, Curacao đã xô đổ kỷ lục của Iceland (350.000 người, năm 2018) để trở thành quốc gia nhỏ nhất từng góp mặt tại ngày hội bóng đá lớn nhất hành tinh. Đây không phải là một phép màu ngẫu nhiên, mà là đỉnh cao của một hành trình kéo dài hai thập kỷ, được xây dựng từ một tầm nhìn chiến lược, sự kết nối di sản Hà Lan và dấu ấn của một chiến lược gia lão luyện.
Hành trình kỳ diệu này bắt nguồn từ một ý tưởng táo bạo được khởi xướng từ năm 2004 bởi cựu chủ tịch liên đoàn, ông Jean Francisco. Ông nhận ra rằng, để cạnh tranh trên đấu trường quốc tế, Curacao không thể chỉ dựa vào nguồn cầu thủ nghiệp dư trong nước. Thay vào đó, họ phải khai thác "mỏ vàng" di sản của mình: những cầu thủ chuyên nghiệp sinh ra tại Hà Lan nhưng mang trong mình dòng máu Curacao.
"Đó là lúc ý tưởng chiêu mộ các cầu thủ đang chơi ở nước ngoài bắt đầu, và từ thời điểm đó, chúng tôi đã chứng kiến một sự phát triển vượt bậc của đội tuyển," Chủ tịch Liên đoàn bóng đá Curacao hiện tại, ông Gilbert Martina, chia sẻ.
Để biến tầm nhìn đó thành hiện thực, Martina biết rằng ông cần một thuyền trưởng đẳng cấp, một cái tên đủ lớn để thu hút các nhà tài trợ và thuyết phục những tài năng kiêu hãnh. Hành trình tìm kiếm của ông đầy tham vọng, khi ông tiếp cận với hai HLV lừng danh của Hà Lan. Người đầu tiên là Bert van Marwijk, kiến trúc sư đã đưa Hà Lan vào chung kết World Cup 2010. "Ông ấy nói, 'Gilbert, tôi đã nghỉ hưu, và tôi muốn giữ vững quyết định đó'," Martina kể lại.
Không nản lòng, ông tìm đến Louis van Gaal, cựu HLV của Barcelona và Manchester United. Câu trả lời từ Van Gaal thể hiện rõ cá tính của ông: "Nếu tôi trở lại huấn luyện, đó sẽ là với một quốc gia có thể trở thành nhà vô địch thế giới." Martina tôn trọng quyết định đó, nhưng đúng lúc ông đang bế tắc, một cuộc gọi bất ngờ đã đến. "Tôi nhận được một cuộc gọi từ Dick. 'Tôi nghe nói Curacao đang tìm kiếm một HLV trưởng. Tôi sẵn sàng'. Tôi đã nổi da gà," Martina nhớ lại.
Đó chính là Dick Advocaat, chiến lược gia 78 tuổi với một sự nghiệp phiêu lưu lẫy lừng. Ở tuổi gần bát tuần, ngọn lửa đam mê trong ông vẫn cháy bỏng. Martina khẳng định: "Bạn nên thấy ông ấy trên sân tập, nguồn năng lượng, niềm đam mê và kỷ luật của ông ấy thật đáng kinh ngạc. Trong các vòng loại, mọi trận đấu đều là một trận chung kết. Bạn cần một HLV có thể chuẩn bị cho đội chơi dựa trên kết quả. Và Dick Advocaat là một bậc thầy trong việc đó."
Dưới sự dẫn dắt của Advocaat, một đội hình đặc biệt đã được hình thành. Ngoại trừ Tahith Chong, cựu cầu thủ học viện Manchester United, sinh ra tại Curacao, tất cả các thành viên còn lại đều đến từ Hà Lan. Họ là những cầu thủ không đủ sức cạnh tranh một suất trong màu áo "Cơn lốc màu da cam", nhưng lại là những ngôi sao sáng giá cho quê hương của cha ông mình.
Đội trưởng Leandro Bacuna, cựu tiền vệ của Aston Villa, giải thích: "Chúng tôi bắt đầu với việc lựa chọn những cầu thủ không đủ giỏi để chơi cho đội tuyển Hà Lan, nhưng có thể chơi cho Curacao. Đó là cách chúng tôi bắt đầu, và giờ đây mọi người đang nhìn nhận nó như một điều lớn lao. Chúng tôi vẫn còn rất nhiều gia đình ở Curacao, ông bà, cô dì, chú bác. Vì vậy, họ luôn ở bên cạnh chúng tôi,"
Có thể nói, chính sợi dây tình thân này đã biến một tập thể gồm những cá nhân từ nhiều câu lạc bộ khác nhau thành một gia đình thực sự. Juninho Bacuna, em trai của Leandro, khẳng định: "Chúng tôi là một đại gia đình lớn, và khi bạn là một gia đình bên ngoài sân cỏ, bạn sẽ kết nối được trên sân cỏ."
Sự chuyên nghiệp mà Advocaat mang lại đã nâng tầm đội bóng. Các buổi tập được chuẩn bị kỹ lưỡng hơn, và trên sân, tinh thần chiến đấu vì kết quả được đặt lên hàng đầu. Điều đó đã được thể hiện rõ trong trận đấu sinh tử tại Kingston. Đối mặt với sức ép từ 35.000 cổ động viên Jamaica, Curacao đã đứng vững một cách kiên cường.
Đội chủ nhà đã ba lần đưa bóng tìm đến khung gỗ, nhưng may mắn và sự quả cảm đã đứng về phía đội khách. Kịch tính lên đến đỉnh điểm khi trọng tài chỉ tay vào chấm phạt đền cho Jamaica ở những phút cuối, nhưng VAR đã can thiệp và cứu cho Curacao một bàn thua trông thấy. Khi tiếng còi mãn cuộc vang lên, đó là khoảnh khắc của sự vỡ òa.
Những cầu thủ, ban huấn luyện và một nhóm nhỏ "ultras" đã bay hai chuyến bay đến Jamaica để cổ vũ, tất cả đã đổ ra sân ăn mừng chiến công lịch sử. Từ Hà Lan, Dick Advocaat, người không thể có mặt vì lý do gia đình, đã gửi một tin nhắn ngắn gọn nhưng đầy cảm xúc: "Chúc mừng. Không thể tin được, quá ấn tượng! Thật là một cuộc phiêu lưu tuyệt vời."
Từ một giấc mơ, Curacao đã biến điều không thể thành có thể. Họ đã chứng minh rằng trong bóng đá, quy mô dân số không quyết định tầm vóc của một đội tuyển. Bằng một chiến lược dài hạn, sự đoàn kết và một tinh thần không bao giờ bỏ cuộc, quốc gia nhỏ nhất lịch sử đã sẵn sàng bước ra sân khấu lớn nhất của thế giới.













