
Giành ba điểm trước Sunderland lẽ ra là điều để vui mừng, nhưng Amorim lại chọn cách “châm kim” vào bất kỳ bong bóng hy vọng nào đang hình thành sau chiến thắng 2-0 này.
Khi được hỏi liệu kỳ nghỉ hai tuần trước chuyến làm khách đến Anfield gặp Liverpool có đến không đúng thời điểm hay không, Amorim đáp:
“Đội chúng tôi chẳng có đà gì cả, dù có hay không có kỳ nghỉ. Chúng tôi biết điều gì xảy ra sau khi thắng một trận. Điều khiến tôi bực bội là không thấy cùng một tập thể chơi như nhau ở sân nhà và sân khách.”
Đó là một câu trả lời trung thực, điển hình của một HLV vẫn chưa thể giúp United thắng hai trận liên tiếp tại Ngoại hạng Anh. Ba trận thắng liên tiếp ở Old Trafford nhưng không có nổi một chiến thắng sân khách khiến Amorim thêm trăn trở.
Sức ép và sự nghi ngờ từ hệ thống 3-4-2-1
Một phần nguyên nhân, theo Amorim, đến từ việc các cầu thủ bị ảnh hưởng bởi những lời bàn tán về sơ đồ 3-4-2-1 mà ông áp dụng. Ông đã nói rõ điều này ngay trước trận gặp Sunderland — một trận đấu bất ngờ trở nên quan trọng hơn dự kiến khi mùa giải bắt đầu.
Dù Sir Jim Ratcliffe muốn trao cho Amorim trọn mùa giải để chứng minh năng lực, nhưng nếu United thất bại trước Sunderland, sức ép chắc chắn sẽ bùng nổ dữ dội.
Mason Mount, người mở tỷ số bằng một pha dứt điểm đẳng cấp, nói với BBC trong đường hầm Old Trafford rằng “toàn đội 100% đứng về phía HLV”.
Nhưng Amorim lại có cách nhìn khác:
“Tôi thấy hôm nay họ cố gắng, tôi biết họ muốn làm tốt và không muốn CLB thay HLV liên tục. Nhưng ủng hộ HLV nghĩa là phải chiến đấu tới cùng trong mọi pha chuyển trạng thái. Chúng ta cần thể hiện bằng hành động. Họ biết đôi khi có thể làm tốt hơn, và điều đó phải thể hiện trên sân — không chỉ ở sân nhà mà cả sân khách.”
Như thường lệ, những phát biểu của Amorim cần được “giải mã”. Ông dường như ám chỉ lại sự thất vọng sau trận gặp Grimsby, rằng có lẽ đôi khi các cầu thủ cũng muốn thay đổi HLV.

“Chạy như chó điên” – triết lý chưa đổi
Amorim luôn tin rằng ủng hộ HLV nghĩa là cầu thủ phải chạy đến kiệt sức mỗi khi tình huống đòi hỏi. Trong buổi tập đầu tiên ở Carrington gần một năm trước, ông từng hét lên yêu cầu học trò “chạy đi”. Tháng 12 năm ngoái, ông nói muốn họ di chuyển “như những con chó điên”.
Theo Amorim, mỗi khi cầu thủ không làm như vậy, họ đang gửi thông điệp rằng “người chỉ đạo không còn được tôn trọng”.
Một chiến thắng thực dụng
Trước Sunderland, United không cần bung hết sức. Mount mở tỷ số bằng cú chạm và dứt điểm tinh tế sau đường căng ngang của Bryan Mbeumo, trước khi Benjamin Sesko nhân đôi cách biệt với pha đệm bóng cận thành từ cú ném biên dài của Diogo Dalot.
Amorim hài lòng với cách đội bóng kiểm soát trận đấu trong hiệp hai:
“Chúng tôi không chơi tốt, nhưng tập trung và chiến đấu cho bóng hai. Ben luôn có mặt đúng lúc. Những điều nhỏ này giúp đội thắng trận. Nếu chúng tôi không chơi hay, họ (đối thủ) cũng sẽ không chơi hay — đó là cách một đội lớn cần thể hiện trong mùa giải.”
HLV Sunderland, Regis Le Bris, cũng công nhận United đã chơi an toàn:
“Họ đá trực diện, tập trung giành bóng hai. Gần như không thể ngăn được cách chơi đó.”
Không có sự cay cú nào trong lời nói của Le Bris, nhưng rõ ràng cách tiếp cận này khá xa với triết lý kiểm soát mà Amorim từng hứa với người hâm mộ khi mới đến.

“Kế hoạch dài” của Amorim và Lammens
Giống như Erik ten Hag từng yêu cầu David de Gea chuyền dài trong trận gặp Liverpool hồi tháng 8/2022 sau hai thất bại liên tiếp, Amorim cũng ra chỉ thị tương tự cho thủ môn Senne Lammens trong trận ra mắt.
Thủ môn 23 tuổi này thực hiện 33 đường chuyền dài (từ 40 mét trở lên) — gấp đôi so với bất kỳ thủ môn nào của United mùa này. Người đứng thứ hai là Altay Bayindir với 16 pha chuyền dài trong trận gặp Manchester City, và chỉ 8 lần khi gặp Brentford.
Con số 33 này cũng là cao nhất trong toàn bộ Ngoại hạng Anh mùa trước, vượt xa trận gặp Newcastle hồi tháng 4 (24 lần) khi United thua 1-4.
Lammens được đồng đội tin tưởng khi chuyền bóng về để anh phá lên an toàn, dù là bằng chân phải hay chân trái. Nhờ sự hiện diện của Sesko ở phía trên, cùng khả năng đón bóng hai của Mount và Mbeumo, United có thêm phương án tấn công hiệu quả.
Thực dụng có thể là “chìa khóa”
Có lẽ Amorim sẽ tiếp tục chiến thuật này, khi bàn thắng bước ngoặt trước Chelsea (dẫn đến thẻ đỏ) cũng xuất phát từ pha chuyền dài của Bayindir cho Sesko, tạo điều kiện để Mbeumo thoát xuống. Sự thực dụng, trong bối cảnh hiện tại, là điều có lý.
Trong trận ra mắt, Lammens cho thấy sự bình tĩnh giúp các hậu vệ phía trước tự tin hơn. Mỗi khi anh bắt dính bóng bổng, khán giả Old Trafford lại vỗ tay — dấu hiệu cho thấy niềm tin nơi khung gỗ đang dần trở lại. Pha cứu thua cuối trận trước Chemsdine Talbi, khi khép chân kịp thời trong tình huống đối mặt, là khoảnh khắc xuất sắc nhất của anh.
Dù từng có pha xử lý lúng túng trước Bertrand Traore và có thể may mắn thoát thẻ (trọng tài Stuart Atwell phạt tiền đạo đối phương vì “ăn vạ”), đây vẫn là bài kiểm tra quý giá trước khi Man United hành quân đến Anfield.
Amorim nhận xét:
“Khi Senne mới đến, Altay đang bắt chính. Cậu ấy phải thích nghi với đất nước, phương pháp huấn luyện mới và cả áp lực khủng khiếp mà truyền thông đặt lên vị trí thủ môn. Trận này là bước chuẩn bị quan trọng, nhưng chỉ là khởi đầu. Ở CLB này, mọi thứ luôn rất khắc nghiệt.”
Một lần nữa, Ruben Amorim lại thể hiện sự trung thực lạnh lùng của mình — nói thẳng, không né tránh, ngay cả trong chiến thắng.