Không hiểu vô tình hay cố ý mà suốt thời của huấn luyện viên Miura, đội tuyển U23 hay đội tuyển Việt Nam đều bố trí những con người giàu cơ bắp ở khu trung tuyến. Điều đó đã biến đội tuyển của chúng ta từ một đội vốn chuyên chơi bóng ngắn nay chuyển sang dùng sức và chơi bóng dài. Hậu quả thì ai cũng biết, giới chuyên môn ngao ngán khi mỗi lần ra sân là có vài chiếc thẻ, thậm chí là canh cánh nỗi lo mất người (điển hình như trận đấu gặp UAE ở vòng bảng U23 Châu Á). Đương nhiên, người hâm mộ cũng chẳng vui vẻ gì khi thấy 11 cầu thủ ra sân đều rời rạc, không chút gắn kết.
![]() |
Xuân Trường đã có một trận thi đấu rất xuất sắc. Ảnh: Nhật Minh. |
Lại nói, điều mà ông Miura phải giải thích và đắn đo cực kì nhiều với người hâm mộ trong khoảng một năm trở lại đây là việc sử dụng như thế nào đối với lứa cầu thủ của bầu Đức. Ngoài Công Phượng luôn được ưu ái thì phần còn lại không được tạo điều kiện cho lắm. Bằng chứng là trong trận đấu cuối cùng với U23 UAE, ông Miura mới chịu để Tuấn Anh – Xuân Trường đá cạnh nhau.
Cách đây chưa lâu, khi chân ướt chân ráo ông Hữu Thắng lên nắm đội tuyển quốc gia, ông đã có phát biểu với báo chí rằng: “Ông thích lối chơi của Pep”. Rõ ràng, đây là lời khẳng định cho việc phát triển lối chơi bóng ngắn của đội tuyển Việt Nam thời gian tới. Dù chặng đường Hữu Thắng đi với đội tuyển đến đâu, chắc chắn đây là một định hướng phù hợp với tư duy và thể chất của người Việt Nam.
Và khi nhìn Xuân Trường và Tuấn Anh cùng nhau tỏa sáng trong lần đầu tiên lên tuyển quốc gia tối qua trong trận đấu gặp Đài Loan (TQ) ta mới thấy Hữu Thắng đã có lí. Cái lí của ông đến từ việc biết phát huy tối đa những quân bài mình đang có trong tay. Với một Công Vinh già dặn trên hàng công, hành lang cánh là một Lương “dị” luôn luôn sẵn sàng gây đột biến, thì rõ ràng chỉ cần ở vòng tròn trung tâm có một bộ đôi có thể cầm trịch trận đấu là có thể áp đảo đối thủ.
Thực tế trên sân đã chứng minh Hữu thắng đã bắt đầu đi đúng hướng. Trong trận đấu này, Xuân Trường không ghi bất kì bàn thắng nào, nhưng dấu ấn của anh là quá đậm nét. Những pha phát động tấn công, chuyển từ thế phòng ngự sang thế phản công của chàng tiền vệ trẻ này là cực kì sắc sảo. Có thể nói hiện tại ở Việt Nam, sau Minh Phương, hiếm ai làm được điều này một cách xuất sắc đến vậy. Thiết nghĩ, những pha bấm bóng lửng lờ, như chờ tiền đạo băng đến là một thứ vũ khí cần được mài dũa của đội tuyển Việt Nam. Sắp tới chúng ta sẽ gặp Iraq, rất có thể chiến thuật này lại phát huy tác dụng.
![]() |
Tuấn Anh hoàn thành rất tốt vai trò của mình ở tuyến giữa. Ảnh: Nhật Minh. |
Mặt khác, khen Xuân Trường hay, cũng không thể quên Tuấn Anh, một người đá cực kì ăn ý với Xuân Trường ở câu lạc bộ HAGL. Tuấn Anh có xu hướng dâng cao nhiều hơn so với Xuân Trường. Điểm mạnh của anh là nhãn quan chiến thuật cực kì sắc bén. Trong những pha lên bóng, chỉ cần vài động tác là anh có thể qua mặt được một cơ số hậu vệ theo kèm. Kết được hai mảng miếng này, rõ ràng, tuyến giữa của tuyển Việt Nam đang đáng xem hơn bao giờ hết. Người hâm mộ chưa cần chiến thắng áp đảo, bách chiến bách thắng, chỉ cần đá như thế nào để đáng bỏ tiền mua vé vào sân là được.
Nói tóm lại, dù tuyển Việt Nam còn phải xem lại mình rất nhiều sau trận đấu với Đài Loan (TQ). Cụ thể là khả năng tận dụng cơ hội và cách hàng thủ nhập cuộc trận đấu khá chậm. Song, thắng thì cứ vui đi đã. Không phải lúc nào Việt Nam cũng có thể chơi một trận cảm xúc đến như vậy.