Điều gì đã làm nên thành công của đội tuyển Olympic Việt Nam, làm nức lòng người hâm mộ trong nước, làm các cổ động viên và báo chí nước ngoài phải ngạc nhiên, thán phục?
Có rất nhiều nguyên nhân nhưng đầu tiên phải kể đến đó là chưa bao giờ Việt Nam có một thế hệ cầu thủ trẻ đồng đều, có sự tiến bộ vượt bậc như hiện nay. Đội tuyển hiện nay có đội hình mạnh đều các tuyến. Chúng ta có thể lựa chọn phương án tấn công hay phòng thủ mà không gặp khó khăn bởi khuyết thiếu cầu thủ. Sự xuất sắc cũng không tập trung ở một vài cá nhân, Điều này rất quan trọng bởi bóng đá là môn thể thao đồng đội.

Olympic Việt Nam hiện nay là một tập thể đoàn kết mạnh mẽ.
World Cup 2018 đã chứng minh: Một Neymar không cứu nổi Brazil, một Ronando không vực dậy được Bồ Đào Nha, một Messi không giúp Argentina vãn hồi thất bại. Trong khi đó, Pháp bước lên bục vinh quang mà không (hay chưa) có cầu thủ đạt đến đẳng cấp trên.
Không có sự chênh lệch hay khác biệt giữa các cầu thủ chính thức và dự bị. Mỗi khi ra sân họ đều làm tốt nhiệm vụ của mình. Điều này làm huấn luyện viên Park có thể rộng tay trong mỗi phương án thay người và đội tuyển Việt Nam không “chật vật” mỗi khi có cầu thủ chấn thương hay bị thẻ không thể ra sân.
Đánh giá khách quan nhất chính là những bình luận, nhận định từ báo chí nước ngoài. Người Trung Quốc đã phải “cay đắng” thừa nhận: Việt Nam đã tiến trước một bước trong việc đầu tư cho bóng đá trẻ. Thành quả của bóng đá Việt Nam hôm nay là “trái ngọt” của hơn 10 năm vất vả.
Thế hệ các cầu thủ hiện nay có sự tiến bộ vượt bậc được thể hiện ở thể lực, kỹ thuật, tính kỷ luật và bản lĩnh sân cỏ. Dễ dàng nhận thấy các cầu thủ Việt Nam không thua kém các cầu thủ Đông Á hay Tây Á trong cuộc đua thể lực. Phải thừa nhận hình thể trung bình của tuyển Việt Nam vẫn kém hơn nhưng các cầu thủ chưa bao giờ xuống sức dù trong những trận đấu gay cấn, quyết liệt. kéo dài dưới thời tiết khắc nghiệt nhất.

Thi đấu gần 120 phút trước Syria, các cầu thủ Việt Nam vẫn giữ được thể lực cần thiết.
Chưa bao giờ đội tuyển bóng đá Việt Nam liên tục thi đấu những trận kéo dài 120 phút trước những đội mạnh nhất châu Á mà đội hình vẫn ổn định, không bị lép vế trong những pha tranh chấp, rượt đuổi đầy sức mạnh. Có thể khi tiếng còi kết thúc trận đấu vang lên họ nằm vật xuống sân, thở dốc, phải nhờ sự trợ giúp của đồng đội, của nhân viên y tế nhưng trong suốt thời gian thi đấu họ luôn sẵn sàng cho những cuộc đua tốc độ, cho những pha lăn xả, cho sự đeo bám, di chuyển trên khắp mặt sân.
Thế hệ các cầu thủ hiện nay được đào tạo bài bản, chuyên nghiệp có một nền tảng thể lực và kỹ thuật vững chắc. Tuyển Việt Nam đã san bằng khoảng cách về trình độ kỹ thuật với các đội tuyển mạnh nhất châu Á. Các cầu thủ Việt Nam sẵn sàng đấu tay đôi trong các pha tranh chấp đầy kỹ thuật. Không còn cảnh hai ba cầu thủ Việt Nam xoay quanh một cầu thủ mũi nhọn của đội bạn. Cũng không còn cảnh cầu thủ Việt Nam chật vật, lúng túng trong vòng vây đối thủ.
Thay vào đó là các cuộc đấu tay đôi và sự bọc lót cho nhau với khoảng cách hợp lý. Các cầu thủ Việt Nam dù ở tuyến nào cũng đã cống hiến cho người hâm mộ những pha bóng đẹp mắt, thể hiện kỹ thuật hoàn hảo, vượt tầm khu vực và châu lục. Thú thực rằng xem các cầu thủ hiện nay thi đấu chúng ta thấy yên tâm hơn. Bóng dính chân các cầu thủ hơn, các đường chuyền dù xa hay gần đều chính xác hơn, ít xẻ lưng đồng đội, kỹ thuật qua người, phá bóng thuần thục hơn, phối hợp bóng ngắn nhuần nhuyễn hơn với tốc độ nhanh hơn, những pha dứt điểm chính xác, hiệu quả hơn.
Và đặc biệt hơn, các cầu thủ có sự thích ứng nhanh nhất vời điều kiện mặt sân, điều kiện thời tiết để có những điều chỉnh hợp lý. Sân xấu, thời tiết khắc nghiệt không còn là lý do ngăn cản cầu thủ chúng ta ghi bàn.
Một điều cần ghi nhận là tính kỷ luật trong thi đấu của các cầu thủ hiện nay. Tuyển Việt Nam tuân thủ nghiêm túc phương án chiến thuật của huấn luyện viên. Các cầu thủ đều ý thức và nắm rõ vị trí nhiệm vụ của mình, sẵn sàng trong các tình huống thay đổi trên sân. Hiếm có cảnh huấn luyện viên hay các cầu thủ la hét, gọi nhau, sắp xếp lại đội hình.
Tuyển Việt Nam đã tìm được phương án hợp lý nhất cho các vị trí trên sân. Khoảng cách giữa các cầu thủ luôn được đảm bảo tối ưu nhất và rất ít các sai lầm về vị trí. Kỷ luật được giữ vững, được tuân thủ trong suốt trận đấu, không lơi lỏng. Một minh chứng rõ ràng nhất là đến nay ở Asiad 2018, qua 3 vòng đấu (5 trận đấu), Việt Nam là đội duy nhất chưa thủng lưới bàn nào.
Có lẽ nhiều người sẽ đồng ý với tôi khi khẳng định sự tiến bộ bất ngờ nhất nhưng cũng mang lại hiệu quả nhất của tuyển Việt Nam là bản lĩnh sân cỏ, bản lĩnh thi đấu. Thời gian qua người ta nhắc đến nhiều nhất là việc Việt Nam đã thoát khỏi cái “ao làng” Đông Nam Á và bước chân vào châu lục, đối đầu với những đối thủ đẳng cấp hơn. Chúng ta nhận thấy sự tự tin của các cầu thủ qua mỗi pha bóng trên sân cỏ. Chúng ta xúc động sâu sắc trước tinh thần chiến đấu bất khuất của các cầu thủ đến phút cuối cùng.
Thắng - các cầu thủ cũng không lơi lỏng, thua - các cầu thủ cũng không nhụt chí. Bàn gỡ hòa 2 - 2 của Quang Hải phút 89 trong trận bán kết U23 châu Á gặp Quatar là minh chứng cho những nỗ lực không mệt mỏi của các cầu thủ Việt Nam. Khi tiếng còi kết thúc chưa vang lên các cầu thủ còn chiến đấu. Chúng ta khiến đối thủ bất ngờ, chúng ta buộc đối thủ phải tôn trọng, phải thừa nhận thất bại qua những trận đấu sòng phẳng.
Và có lẽ bản lĩnh ấy được tô điểm trở nên hoàn hảo qua các trận phải phân thắng thua bằng lượt đá luân lưu. Tứ kết và bán kết U23 châu Á, các cầu thủ Việt Nam đều thắng trong cuộc chiến cân não trên chấm 11m. Trước đó, ít ai nghĩ rằng, có một ngày người Việt Nam có thể tự tin đội tuyển sẽ thắng khi phải thi đá luân lưu.
Một điều không thể phủ nhận trong thành công của tuyển Việt Nam hôm nay là sự dẫn dắt của huấn luyện viên người Hàn Quốc. Nếu bạn hỏi bất cứ người Việt Nam nào xung quanh kể tên một người Hàn Quốc mà người đó biết, tôi tin chắc rằng cái tên được nghĩ đến đầu tiên, nhiều nhất là Park Hang-seo.

"Phù thủy" Park đã mang đến những phép màu kỳ diệu cho Olympic Việt Nam.
Có rất nhiều bình luận, khen ngợi, biệt danh dành cho ông thầy “phù thủy” người Hàn Quốc và tất cả đều chính xác, đều xứng đáng. Khả năng đọc thế trận, đưa ra phương án thay người hiệu quả được người ta tôn sùng; lựa chọn chính xác và tin tưởng khả năng của các cầu thủ cho mỗi vị trí được người ta khâm phục; phong cách gần gũi, tạo mỗi liên kết, tạo sự tin tưởng trong toàn đội được người ta ca ngợi… Nhưng với tôi, điều ấn tượng nhất ở ông Park là ông đã tìm ra lời giải phù hợp nhất với bóng đá Việt Nam.
Đã có nhiều chiến lược gia ngoại quốc đến và đi. Có người để lại dấu ấn sâu sắc, có người chỉ nhàn nhạt thoáng qua. Chúng ta đã từng thử nghiệm thứ bóng đá kiểu Anh: tốc độ, lật cánh, đánh đầu. Chúng ta từng có được thành công bước đầu với lối đá kỹ thuật, ngẫu hứng kiểu Brazil hay tấn công tổng lực như “những cơn lốc màu da cam”.
Nhưng dường như tất cả đều thiếu một chút gì đó để bóng đá Việt Nam bước xa hơn, cao hơn thoát khỏi cái vòng luẩn quẩn của khu vực. Chúng ta đã thấy hơi hướng của phong cách hiện đại trong bóng đá Việt Nam hôm nay, cảm nhận được sự định hình ngày một rõ ràng hơn của một cái gọi là bóng đá Việt Nam. Ở đó có sự phát huy hiệu quả nhất phẩm chất kỹ thuật các cầu thủ - thế mạnh của chúng ta; khắc phục những hạn chế nhất định về hình thể, thể lực; bổ sung sự gắn kết, tính ổn định và duy trì phong độ đỉnh cao của các cầu thủ trong suốt giải đấu. Bóng đá Việt Nam đã tìm được đường của mình.
Điều cuối cùng tôi muốn nói là các cầu thủ Việt Nam hôm nay đã lấy lại tinh thần thể thao chân chính. Đã có thời người ta quay lưng lại với tuyển quốc gia. Đã có thời người ta mất lòng tin với các cầu thủ. Đã có thời những sân bóng lác đác người xem. Đã có thời sau mỗi thất bại của đội tuyển người ta gào lên: Bán độ! Bán độ rồi!
Lứa cầu thủ U23 hôm nay thực sự đã làm được những điều tuyệt vời và các em có quyền tự hào về những hành trình cổ tích hay huyền thoại mà các em đã đem lại qua từng giải đấu.

Chưa bao giờ người hâm mộ lại tin yêu và tự hào về Olympic Việt Nam như lúc này.
Cám ơn các em đã đem lại niềm tin cho người hâm mộ.
Cám ơn các em đã giúp chúng tôi lấy lại những cảm xúc kỳ diệu qua từng trận đấu. Chúng tôi lại được khóc, được cười, được hồi hộp, được hưng phấn, được hát hò, hô vang tiếng Việt Nam, được mơ về giấc mơ vàng cùng bóng đá.
Cám ơn các em đã giúp con cái chúng tôi có thêm ước mơ trở thành những ngôi sao của đội tuyển quốc gia.
Cám ơn các em đã khiến chúng tôi - hơn 90 triệu người được hòa cùng nhịp đập con tim, được tự hào hô vang “Việt Nam chiến thắng! Việt Nam vô địch!”
Dù kết quả trận đấu hôm nay thế nào tôi vẫn sẽ nói với các cầu thủ Olympic Việt Nam: Làm tốt lắm các chàng trai - Những nhà vô địch trong trái tim tôi.
(Bạn đọc: Lâm Hoàng)
* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc.
Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về banbientap@bongda.com.vn. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây.
Trân trọng,
Ban biên tập Báo Thể thao Việt Nam