Bàn thắng của Van Dijk không được công nhận vì Robertson bị thổi việt vị.
Trận đại chiến giữa Manchester City và Liverpool tại Etihad không chỉ căng thẳng bởi thế trận trên sân mà còn bởi quyết định gây tranh cãi của VAR trong pha bóng Virgil van Dijk đưa được bóng vào lưới. Tuy nhiên, bàn thắng không được công nhận do Andrew Robertson bị cho là rơi vào thế việt vị và có “hành động rõ ràng” cản trở tầm nhìn của thủ môn Gianluigi Donnarumma.
Howard Webb – người đứng đầu PGMOL – sau đó lên tiếng bênh vực tổ trọng tài, khẳng định quyết định “không phải vô lý”. Dù vậy, ông cũng tránh khẳng định tính chính xác tuyệt đối, bởi đây là tình huống nằm trong vùng “hành lang chủ quan” – nơi cả hai phương án, công nhận hoặc không công nhận bàn thắng, đều có cơ sở.
Theo luật 11 IFAB mùa 2025-26, cầu thủ ở vị trí việt vị nhưng có “hành động rõ ràng” ảnh hưởng đến đối thủ sẽ bị phạt. Trong đoạn trao đổi giữa tổ VAR, trợ lý Stuart Burt cho rằng Robertson “cúi người tránh bóng và đứng rất gần thủ môn”, ảnh hưởng đến khả năng phản xạ của Donnarumma. VAR chính Michael Oliver đồng ý, xác nhận quyết định trên sân.
Vấn đề nằm ở chỗ, luật bóng đá ngày nay không chỉ là văn bản khô cứng mà còn bao hàm yếu tố diễn giải. Hành động “né bóng” – với phần lớn khán giả tưởng vô hại – lại được coi là “hành động rõ ràng” theo hướng dẫn trọng tài. Webb nhấn mạnh, trong thực tế, thủ môn có thể bị phân tâm chỉ bởi chuyển động nhỏ của cầu thủ đứng trước mặt. Vì thế, tổ trọng tài hoàn toàn có cơ sở để giữ nguyên quyết định không công nhận bàn thắng.
Tranh luận nổ ra sau "bàn thắng hụt" của đội trưởng Liverpool.
Tuy nhiên, điều khiến công chúng bức xúc chính là tính không nhất quán trong các pha tương tự. VAR được tạo ra nhằm đảm bảo công bằng, nhưng sự thật là mỗi trận đấu, mỗi tổ trọng tài lại có cách nhìn khác nhau về “hành động ảnh hưởng” hay “tác động rõ ràng”. Bởi vậy, cùng một pha bóng, người này thấy hợp lý, người khác lại thấy phi lý.
VAR không được sinh ra để đánh giá đúng – sai tuyệt đối, mà để sửa “sai sót rõ ràng”. Song trong những tình huống như bàn thắng của Van Dijk, ranh giới giữa “rõ ràng” và “chủ quan” lại quá mờ. Hệ quả là tranh cãi vẫn nổ ra, dù công nghệ đã can thiệp.
Sự kiện tại Etihad thêm một lần nữa cho thấy nghịch lý cố hữu của bóng đá hiện đại: VAR có thể mang lại độ chính xác cao hơn, nhưng không thể xóa bỏ cảm xúc, tranh cãi và góc nhìn chủ quan – những yếu tố làm nên sức hút của môn thể thao vua. Khi luật còn mở và cảm xúc còn tồn tại, VAR vẫn chỉ là công cụ hỗ trợ, không phải chiếc cân công lý tuyệt đối mà người hâm mộ kỳ vọng.













