Sai lầm của cá nhân
Phải nói rằng, cả hai trận đấu trước tuyển Indonesia, tuyển Việt Nam đều gặp phải những sai lầm cá nhân. Đặc biệt là những vị trí nơi hàng phòng ngự. Từ những nhân tố có thể mang đến những niềm tin nhất định đến hàng loạt những sai lầm cố hữu đã khiến tuyển Việt Nam phải trả giá.
Trận đấu lượt về, hàng phòng ngự không được phép sai sót. Thế nhưng, Đình Đồng và Nguyên Mạnh đã khiến các đồng đội lâm vào thế khó. Trong thời khắc cần sự tập trung nhất thì họ lại sai lầm. Điều tương tự cũng diễn ra ở lượt đi khi cái tên được nhắc đến là Ngọc Hải. Vậy nên, đó có thể coi là bài học mà những giải đấu tiếp theo, tuyển Việt Nam phải tăng thêm sự cẩn trọng nhất định.
Thiếu phương án dự phòng
Cả hai trận đấu trước tuyển Indonesia, tuyển Việt Nam đều không có sự phục vụ của Hoàng Thịnh. Điều đó đã ngay lập tức phải trả giá khi tuyển Việt Nam thiếu phương án đánh chặn ngay phía trên hàng phòng ngự. Văn Thắng và Trọng Hoàng đã được sử dụng để cùng với Xuân Trường gánh vác vị trí mà Hoàng Thịnh để lại. Thế nhưng, tất cả đều thất bại.
Thiếu Hoàng Thịnh, Xuân Trường cũng không còn là chính mình. Nguyên nhân nằm ở chỗ, Xuân Trường vừa tham gia tấn công, vừa tham gia phòng ngự. Điều đó khiến cho những đường chuyền của Xuân Trường không còn tính “sát thương” nữa. Và tuyển Indonesia cũng không cần phải hóa giải Xuân Trường khi họ biết tuyển Việt Nam đã “gãy” vị trí Hoàng Thịnh. Đây chính bài học thứ 2 mà tuyển Việt Nam phải ghi nhớ trong việc luôn có phương án dự phòng tốt nhất có thể.
Dứt điểm
Đây có thể gọi là căn bệnh cố hữu của bóng đá Việt Nam. Lượt đi cũng như lượt về, tuyển Việt Nam có rất nhiều cơ hội, nếu không muốn nói là nhiều hơn hẳn đối phương. Thế nhưng, hiệu quả lại không bằng. Tính rộng ra, tuyển Indonesia có hàng tấn công rất ổn định, cả 4 trận đấu gặp tuyển Việt Nam, mỗi trận, họ đều ghi 2 bàn. Còn tuyển Việt Nam thì sao?
Công Vinh, Văn Quyết, Công Phượng, Văn Thắng và Minh Tuấn. Xét về lý thuyết, những tiền đạo này thừa sức xuyên thủng mành lưới đối phương. Phía sau có Thành Lương, Văn Toàn, Trọng Hoàng, Xuân Trường hay Thanh Trung. Thế nhưng, họ luôn tạo và được có cơ hội rất nhiều nhưng thước ngắm đều có vấn đề. Và bài học cuối cùng của tuyển Việt Nam ở những giải đấu tiếp theo là, cần phải điều chỉnh thước ngắm một cách chính xác hơn nữa.
Thất bại, dù sao cũng đã thất bại. Lúc này chúng ta không nên khóc nữa mà cùng nhìn ra những mặt còn hạn chế để làm lại và làm tốt hơn.