
Ruben Amorim đối diện với tình thế nan giải tại Manchester United.
Phát biểu này không chỉ thể hiện sự thách thức, mà còn làm nổi bật sự cố chấp đang khiến Manchester United rơi vào vòng xoáy khủng hoảng.
Gần một năm nắm quyền, Amorim chỉ mang về 9 chiến thắng sau 33 trận tại Ngoại hạng Anh. Thực tế, phần lớn những trận thắng ít ỏi đó đến từ khoảnh khắc cá nhân của Bruno Fernandes, các quả phạt đền hay kịch bản kịch tính cuối trận, thay vì một thế trận vượt trội do “hệ thống” tạo ra. Cảm giác chung là Man United thắng “bất chấp hệ thống”, chứ không phải nhờ nó.
Thất bại trước Brentford càng cho thấy khoảng cách về bản sắc. Trong khi đối thủ dưới thời Keith Andrews thể hiện lối chơi rõ ràng và hiệu quả chỉ sau vài tháng, thì Man United của Amorim vẫn rời rạc, thiếu định hướng. Những cầu thủ ông mang về thậm chí dường như phù hợp hơn với một sơ đồ khác – minh chứng cho sự bảo thủ trong cách vận hành.
Amorim từng có lý do để viện dẫn khó khăn ở mùa trước khi không có thời gian chuẩn bị. Nhưng sau một mùa hè mua sắm và tập huấn trọn vẹn, việc đội bóng vẫn giẫm chân tại chỗ khiến những lời bào chữa không còn giá trị. Ở Old Trafford, áp lực và sự khắt khe luôn cao hơn, nhưng đó là điều đi kèm với vị thế của một CLB hàng đầu.
Giờ đây, Amorim rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan. Nếu thay đổi hệ thống mà kết quả vẫn tệ, thất bại vẫn là thất bại. Nếu đổi sơ đồ và Man United khởi sắc, uy quyền và triết lý mà ông xây dựng sẽ bị phủ nhận. Trong cả hai kịch bản, chiếc ghế của Amorim đều lung lay.
Sự kiên nhẫn của người hâm mộ Quỷ đỏ đã cạn. Họ muốn thấy hành động cụ thể thay vì nghe thêm những lời biện minh. Nếu Amorim không dám thay đổi, khả năng Man United thay HLV chỉ còn là vấn đề thời gian.