![]() |
Đặc biệt VĐV gốc Thái Nguyên này đã đạt thành tích cao nhất trong năm 2012 của thể thao Việt Nam ở nội dung sở trường 100m, với thành tích 11,62.
Dù đây không phải là thành tích cao trong sự nghiệp thi đấu của Vũ Thị Hương nhưng với việc vừa bị chấn thương, lại bị ảnh hưởng tâm lý khi không bảo vệ 2 tấm HCV tại SEA Games 26 và không đoạt được vé tham dự Olympic, thì kết quả này là một dấu hiệu đáng mừng. Từ đầu năm 2012 tới trước khi tham dự giải VĐQG, thành tích của Vũ Thị Hương rất thấp. Thậm chí, đã có người khuyên cô nên giải nghệ.
Tuy nhiên, bằng nỗ lực, ý chí phi thường, Vũ Thị Hương đã vượt qua chấn thương kéo dài từ chuyến tập huấn tại Đức năm ngoái và đặc biệt là tâm lý sau thất bại tại SEA Games 26. Sau một thời gian dài vắng bóng, Vũ Thị Hương vẫn thể hiện sự tự tin của mình. Trên đường chạy 100m sở trường, Vũ Thị Hương nhanh chóng bứt tốp và cán đích đầu tiên với thành tích 11,62 giây, hơn người về nhì là Đỗ Thị Quyên (Nam Định) khá xa (12,4 giây). Đây là thành tích cao nhất của Hương trong năm 2012, dù cô không vui lắm vì mục tiêu mà cô đặt ra tại giải này là 11,5 giây.
Trải qua nhiều thăng trầm trong sự nghiệp, Vũ Thị Hương chia sẻ: “Hiện tại chấn thương của tôi gần như đã bình phục hoàn toàn, tuy nhiên vẫn chưa thể trở lại thời kỳ đỉnh cao như trước. Tôi không thực sự hài lòng với thành tích hôm nay. Tôi sẽ cố gắng hết sức để tham dự thêm 1-2 năm nữa, đặc biệt là tại SEA Games 27 sẽ phải giành lại tấm HCV đã mất”. Nhắc đến Sea Games 27, có lẽ Hương muốn nói về thất bại đau đớn tại Sea Games 26, vốn là đấu trường mà cô được coi là điểm sáng của thể thao Việt Nam.
Tính tới trước SEA Games 26, Vũ Thị Hương đã có 3 kỳ liên tiếp thống trị đường đua 100m nữ. Chính vì thế, kết quả tại SEA Games 26, tất cả đều ngỡ ngàng khi Hương chỉ về thứ 3 (11,73 giây) đứng dưới Nongnuch (Thái Lan, 11,69 giây) và Unani (Indonesia, 11,69 giây).Trong vòng vây của báo giới VN, Vũ Thị Hương thừa nhận trong cay đắng, chấn thương tại Đức đã ảnh hưởng tới phong độ thi đấu: “Sau khi chấn thương bình phục, tôi chỉ có khoảng hơn 2 tháng để tập luyện. Hơn nữa, có lẽ là tôi đã tự thua chính mình, chứ thành tích của Unani không phải quá cao”.
Những sức ép từ chuyện hậu trường cùng những thất bại trên đường đua tưởng chừng như đã “dìm” Hương xuống đáy sâu song với nỗ lực không ngừng, năm 2012 có thể coi là năm đánh dấu sự trở lại của nữ hoàng điền kinh Việt Nam. Chính vì thế sự trở lại của Vũ Thị Hương là một tín hiệu đáng mừng cho các nhà quản lý điền kinh bởi cho đến thời điểm này của năm 2013, cự ly ngắn của chúng ta vẫn chưa tìm được gương mặt nào đủ khả năng gánh trọng trách giành HCV khu vực.