![]() |
Khi Quỷ đỏ lại đỏ
Cái đỏ đầu tiên là "tinh thần đỏ". Cầu thủ MU đang tự tin dần, chiến đấu mạnh mẽ dần. Khi Valencia biết cầm bóng đột phá, Ashley Young xông tới điểm nóng như thiêu thân, Mata đá như chưa bao giờ được đá, chứng tỏ trong họ đang sáng rực sự tự tin, khát vọng được khẳng định. Cả khối MU cũng toát ra khí thế của một con Quỷ đang ráo riết kiếm tìm, vơ vét lại những vàng son vừa lạc mất.
Sự đoàn kết rất quan trọng. Những cầu thủ ngôi sao không còn sung mãn như Persie, Rooney đều sẵn sàng săn người, đuổi bóng miệt mài. Ai mất bóng là dùng hết sức chạy theo cướp lại, người này hụt người khác lại nhào vào. Phải đốt năng lượng như thế MU mới thăng hoa được, họ không thể đá ung dung, kẻ cả. Sức mạnh của MU chưa đủ để là cuồng phong, nhưng họ là những cơn gió giật đúng lúc, biết cách cuốn phăng 3 điểm.
MU cũng đang may mắn trở lại. Họ cũng có những vận đen, có cơn bão chấn thương quái ác, mất không ít trụ cột, nhưng vấn đề là MU rất hay may ở những điểm nút nhỏ li ti dẫn nguồn cho chiến thắng. Đương nhiên với fan MU thì chẳng có gì trên trời rơi xuống cả, họ hài lòng với nỗ lực của cầu thủ nhiều hơn. Nhưng với fan của đối thủ, MU cứ luôn tiềm ẩn một kiểu may mắn lạ kỳ khó giải thích, gây bực mình, khó chịu. Nó đang trở lại, kiểu may mắn rất... MU.
MU đang ở đúng vị trí phù hợp với thực lực của mình, thứ ba Premier League. Chất lượng con người của họ chỉ kém Chelsea và Man City. Để chất lượng kém hơn rõ rệt nhưng lại xếp trên như thời Sir Alex thì hơi khó, đúng hơn là rất khó.
Nỗ lực của mỗi cá nhân
Trong lúc người ta vẫn đang hô hào Neuer xứng đáng giành QBV vì biết lao ra khỏi vòng cấm, thì De Gea, trong sức ép khủng khiếp của Premier League và sự hỗ trợ yếu ớt của một hàng thủ tồi tàn, lại đang hoá "tề thiên đại thánh" thực sự. Chỉ đứng loanh quanh khung thành, nhưng những pha bay nhảy, chụp bắt, phản xạ của anh cho người ta thấy tất cả những gì đội bóng trông đợi ở một người gác đền. De Gea đã dùng đôi tay quái kiệt của mình che lấp mọi khiếm khuyết vốn lồ lộ trong cách phòng thủ của MU.
Tuy phần còn lại không ai quá xuất sắc và ổn định, nhưng MU đang giống như một vòng người giã gạo, cứ chày này ngưng thì chày kia nện, người này lặng im thì người kia lên tiếng, họ thay nhau tác động vào trận đấu. Người đá đều chân bằng kinh nghiệm như Carrick thì không có mấy. Carrick không "tuyệt đỉnh" nhưng thông minh và bình tĩnh , MU rất cần một người bình ổn như anh để cân đối sự chòng chành vẫn luôn tồn tại. De Gea giữ lưới, Carrick giữ "trọng tâm", và Rooney giữ lửa, đó là công thức MU đang dùng. Khi họ hội ngộ và duy trì được phong độ, MU đã thắng một lèo 6 trận.
Đa số trong tay Van Gaal là những người không thật ổn định, họ thi thoảng đóng góp những phẩm chất riêng. Không có một "cái chày" đặc biệt nổi trội, mặt tích cực là giúp công việc của Van Gaal không bị phụ thuộc vào một "cái chày" nào. Fellaini có thể làm người ta phát ngán với những bước chạy khuềnh khoàng và những đường chuyền thiếu đột biến, nhưng những pha tranh bóng bổng và đánh chặn của anh thì khó có tiền vệ MU nào hiệu quả bằng. Hay là Juan Mata có không ít trận mờ nhạt, đuối sức, nhưng đây đó anh vẫn đem đến những bàn thắng, những đường kiến tạo bằng giác quan bóng đá rất sắc bén, tinh vi.
Van Persie đã có tuổi, nhưng không để ý chút thôi là đối phương phải trả giá vì đẳng cấp của anh chưa già. Valencia hay Ashley Young đều tù túng, nhưng có một số ngày đẹp trời họ bỗng tạo ra một pha đi bóng đáng sợ hay vẽ lên trời một đường cong chuẩn xác, thế là đủ. Chưa kể, những tiền vệ cánh này rất hăng say hỗ trợ phòng ngự, họ đại diện cho những "thợ đa năng" giàu nhiệt huyết cần phải có trên đại công trường. Thêm một chút tinh tế pha quyết liệt của Herrera, thêm một chút sức trẻ của Wilson nữa. Van Gaal đang điều chế khá khéo những nguyên liệu mà ông sở hữu.
"Top 3" hiện nay là kết quả của một quá trình, dù chỉ mang tính tạm thời nhưng quan trọng là MU đang "đi lên". Những màn trình diễn ổn trước các đối thủ lớn khiến cổ động viên mừng rỡ, tình trạng bí bách dưới thời David Moyes đã nhạt dần. Được như thế, công rất lớn thuộc về Van Gaal.