Djokovic vừa có trận đấu đầu tiên ở đấu trường ATP World Tour trên phương diện cá nhân sau hơn 1 tháng vắng bóng vì chấn thương nhẹ ở khủy tay, nhưng đó là một kết quả không mấy thuyết phục, Djokovic đã phải rất chật vật mới có thể đánh bại tay vợt người Pháp Gilles Simon với tỷ số 6-3, 3-6, 7-5, trong đó, ở ván đấu quyết định, Simon đã có cơ hội cầm giao bóng kết liễu số phận trận đấu khi đang dẫn trước 5-4.
Djokovic phải thật lạc quan, sau hàng loạt kết quả bất lợi kéo dài từ 6 tháng cuối năm ngoái cho đến tận 4 tháng đầu năm nay. Sự suy thoái kỳ lạ của anh, cùng với cả của “đương kim Nhà vua ATP” Andy Murray, đã tạo điều kiện để cho Rafael Nadal và đặc biệt là Roger Federer vươn lên mãnh liệt.
Đây chính là thời điểm để Djokovic phản ứng, chứng minh anh vẫn là một tay vợt lớn, và quần vợt chuyên nghiệp vẫn là sự lựa chọn hàng đầu của chính anh. Để được như vậy, Djokovic cần phải thật lạc quan, hoặc tự cảm thấy lạc quan để nâng cao thành tích và sự tự tin của chính mình. Chiến thắng trước Simon, dù là dưới bất kỳ hình thức nào – ở đây là rất khó khăn, vẫn mang đến một thông điệp lạc quan cho Djokovic.
“Thật tuyệt vời khi vượt qua được những thách thức lớn như thế này, khi tôi đã giành được chiến thắng trong trận đấu ngày hôm nay, một chiến thắng đã diễn ra ngay cả khi tôi đã không thi đấu theo cái cách mà tôi mong muốn, ngay cả khi tôi thể hiện cái đẳng cấp không như tôi mong muốn. Đây là một chiến thắng mà tôi sẽ tận dụng để nâng cấp lòng tự tin lớn lao, như là một phần thưởng mạnh mẽ cho tinh thần. Tôi chắc chắn, chiến thắng này sẽ giúp ích vô cùng to lớn về mặt tâm lý...
... Tôi không sợ bất kỳ ai. Tôi cảm thấy lạc quan về bản thân mình và cả về cơ hội của tôi trong từng giải đấu. Tôi đã giành được quyền để lạc quan ở mỗi nơi mà tôi đặt chân tới, bởi vì đây là những sự nghiệp và thành tích mà tôi đã dày công xây dựng được. Điều này sẽ không thay đổi. Tôi nghĩ nó sẽ không hề thay đổi. Tôi luôn muốn giành chiến thắng trong tất cả mọi trận đấu mà tôi chơi, trong mỗi giải đấu mà tôi tham gia. Đây chính là kiểu quan điểm, tư duy để tôi có thể đạt đến tầm đẳng cấp mà tôi mong muốn”, Djokovic tâm sự.
Trở lại với trận thắng mở màn của Djokovic ở CLB Đồng quê Monte Carlo (lần đầu tiên Djokovic tiến đến với Monte Carlo Masters mà không sở hữu một danh hiệu nào trong giai đoạn đầu mùa giải), có thể Djokovic đã lạc quan, hoặc tự bắt bản thân anh lạc quan, bằng quan điểm “Tôi chẳng sợ ai cả”, nhưng với những gì anh đã thể hiện, rất có thể, cũng “Chẳng có ai sợ anh”, vì cái ranh giới thắng – và thua, giờ đây, với Djokovic, đã mong manh đến nhường nào. Nếu Simon giao bóng chắc tay và kỹ càng, Djokovic đã trải qua trận thua thứ 4 trong mùa giải năm nay, và đó sẽ là một kết quả cực kỳ tệ hại của Djokovic kể từ thời điểm anh bắt đầu vươn lên mạnh mẽ, thách thức cả Federer lẫn cả Nadal.
Với thành tích này, Djokovic đang có 28 trận thắng – 9 trận thua ở giải Monte Carlo Masters. Ở “ngôi nhà an toàn” của Nadal, Djokovic cũng từng đăng quang 2 lần. Anh đã từng thắng chính Nadal ở trận chung kết hồi năm 2013, sau đó đã khuất phục Tomas Berdych trong trận chung kết khác hồi 2 năm trước. Hãy chờ xem, chuyến hành trình “lạc quan” của Djokovic ở Monte Carlo Masters 2017 sẽ đưa anh đi xa đến đâu…