Chẳng trách người ta có suy nghĩ như thế vì Man United thời điểm đó chẳng giống một đội bóng từng 20 lần vô địch ấy. Cái ngạo khí đã lụi tàn và niềm tin lịm mất. Những công thần một thời như Vidic, Evra lần lượt ra đi bỏ lại sau lưng là cả những khoảng trống mênh mông. Ai sẽ thay thế họ? Đó là câu hỏi nhức nhói trong lòng những CĐV hết lòng với Quỷ đỏ. Nếu không có những thay thế xứng đáng thì có lẽ Man United càng trượt dài thêm cái vị trí thứ 7 mùa rồi. Nhưng còn một câu hỏi khác còn quan trọng hơn là ai sẽ ngồi vào chiếc ghế của David Moyes ? Cựu HLV của Everton đã thất bại, di sản ông để lại là một đống hoang tàn đỗ nát. Man United không chỉ mất chức vô địch Premier League mà giờ còn không được dự cúp Châu Âu. Một khi không được sân chơi châu lục thì làm sao thu hút được những HLV tài năng và những ngôi sao đến để cùng vực dậy một Man United đang rệu rã tinh thần.
Nhưng rồi Louis Van Gaal đến. Cựu HLV của Barcelona, Bayern là cái tên quá xứng đáng để người hâm mộ có thể đặt niềm tin sẽ mở ra một chu kỳ thành công mới cho Man United. Ngay lập tức, giá trị tên tuổi của ông đã được thể hiện khi Man United ký được với Luke Shaw và Ander Herrera. Những viên đá đầu tiên đã có, những tín hiệu lạc quan bắt đầu nhen nhóm, và người hâm mộ chỉ chờ có thế mà thôi.
Trong sự ngờ vực và chê bai của đối thủ, Van Gaal – United cần một sự chứng minh và người hâm mộ cũng muốn thấy cái gì đó cụ thể hơn từ hiệu ứng của HLV vừa giúp Hà Lan đoạt hạng 3 World Cup. Huỷ diệt LA Galaxy 7-0 có thể chưa thuyết phục, thắng AS Roma, Inter Milan có thể cũng chưa thuyết phục, nhưng khi Man United thắng Real Madrid có đủ Gareth Bale và Ronaldo thì không thể không thuyết phục. Tuy là giải giao hữu, nhưng với danh dự của những CLB lớn thì đâu ai bảo những Roma, Inter và Real không chơi hết mình để giành chiến thắng. Cho nên những chiến thắng ấy của Man United là rất đáng trân trọng.
Nhưng điều tích cực hơn là từ cái cách làm nên những chiến thắng ấy. Van Gaal đã mạnh dạn áp dụng đội hình 3-5-2 cho Man United và bước đầu đã khá thành công. Đã rất lâu rồi người ta mới thấy được Rooney chơi hứng khởi, Young, Valencia, Kagawa, Chicharito hiệu quả hơn rất nhiều, Mata chứng tỏ mình xứng đáng với vị trí số 10, còn Herrera nhận được rất nhiều lời khen ngợi từ đồng đội và báo giới. Dường như điều mà Man United thiếu nhất thời David Moyes là phát huy sức mạnh tập thể cùng niềm tin trong thi đấu đã được Van Gaal mang đến và gia cố thêm.
Phía trước Man United là Liverpool – đội bóng chơi rất hay mùa rồi tại Premier League – và năm nay hứa hẹn là ứng cử viên cho chức vô địch. Đấy không chỉ đơn thuần là trận chung kết một giải đấu giao hữu mà còn là thước đo bản lĩnh và là thuốc thử niềm tin cho Man United. Họ cần đánh bại Liverpool để vững tin bước tiếp trên con đường phục hưng. Man United đã thấy ánh bình minh, không phải từ Old Trafford mà tại xứ cờ hoa.
![]() |
Manchester United có giải đấu thăng hoa tại đất Mỹ. Ảnh AP |
Nhưng rồi Louis Van Gaal đến. Cựu HLV của Barcelona, Bayern là cái tên quá xứng đáng để người hâm mộ có thể đặt niềm tin sẽ mở ra một chu kỳ thành công mới cho Man United. Ngay lập tức, giá trị tên tuổi của ông đã được thể hiện khi Man United ký được với Luke Shaw và Ander Herrera. Những viên đá đầu tiên đã có, những tín hiệu lạc quan bắt đầu nhen nhóm, và người hâm mộ chỉ chờ có thế mà thôi.
Trong sự ngờ vực và chê bai của đối thủ, Van Gaal – United cần một sự chứng minh và người hâm mộ cũng muốn thấy cái gì đó cụ thể hơn từ hiệu ứng của HLV vừa giúp Hà Lan đoạt hạng 3 World Cup. Huỷ diệt LA Galaxy 7-0 có thể chưa thuyết phục, thắng AS Roma, Inter Milan có thể cũng chưa thuyết phục, nhưng khi Man United thắng Real Madrid có đủ Gareth Bale và Ronaldo thì không thể không thuyết phục. Tuy là giải giao hữu, nhưng với danh dự của những CLB lớn thì đâu ai bảo những Roma, Inter và Real không chơi hết mình để giành chiến thắng. Cho nên những chiến thắng ấy của Man United là rất đáng trân trọng.
Nhưng điều tích cực hơn là từ cái cách làm nên những chiến thắng ấy. Van Gaal đã mạnh dạn áp dụng đội hình 3-5-2 cho Man United và bước đầu đã khá thành công. Đã rất lâu rồi người ta mới thấy được Rooney chơi hứng khởi, Young, Valencia, Kagawa, Chicharito hiệu quả hơn rất nhiều, Mata chứng tỏ mình xứng đáng với vị trí số 10, còn Herrera nhận được rất nhiều lời khen ngợi từ đồng đội và báo giới. Dường như điều mà Man United thiếu nhất thời David Moyes là phát huy sức mạnh tập thể cùng niềm tin trong thi đấu đã được Van Gaal mang đến và gia cố thêm.
Phía trước Man United là Liverpool – đội bóng chơi rất hay mùa rồi tại Premier League – và năm nay hứa hẹn là ứng cử viên cho chức vô địch. Đấy không chỉ đơn thuần là trận chung kết một giải đấu giao hữu mà còn là thước đo bản lĩnh và là thuốc thử niềm tin cho Man United. Họ cần đánh bại Liverpool để vững tin bước tiếp trên con đường phục hưng. Man United đã thấy ánh bình minh, không phải từ Old Trafford mà tại xứ cờ hoa.
Hoàng Thông |
00:00 30/11/-0001