Ký ức George Best: Đạp xe ở Mỹ và sự bình yên hiếm hoi

16:43 Thứ ba 25/11/2025

Hai mươi năm sau ngày George Best qua đời, con trai ông trải lòng về lý do vì sao công chúng lại yêu mến số 7 huyền thoại của Manchester United đến vậy, và về việc lớn lên với một người cha nghiện rượu ở phía sau vinh quang ấy.

G
George Best và cậu con trai Calum Best

Một trong những ký ức quý giá nhất của Calum Best về cha mình là một ngày đặc biệt trong khoảng thời gian họ sống tại Mỹ. Ngày hôm đó kết thúc bằng hình ảnh hai cha con cùng đạp chiếc xe đạp đôi trên bãi biển Hermosa, Los Angeles. Đó là lần hiếm hoi George Best, thiên tài bóng đá với cuộc đời đầy nuối tiếc, cảm thấy thực sự yên bình.

"Tôi chỉ nhớ rằng ông toát ra một cảm giác thư thái đến lạ, bởi ở đó ông có thể sống tự do hơn một chút so với khi ở Anh," Calum hồi tưởng. "Nghe có vẻ ngớ ngẩn, nhưng tôi yêu ký ức đó đến chết đi được. Ông thuê một chiếc xe đạp, và chúng tôi đạp dọc theo con đường ván gỗ ở bãi biển Hermosa. Tôi giữ mãi kỷ niệm đó trong tim."

Không có đoạn video nào ghi lại cảnh George Best đạp xe trên con đường ven biển đầu những năm 1990. Nhưng Best là một trong số ít cầu thủ được tôn sùng xuyên thời đại, từ thời Swinging Sixties (thập niên 60 đầy sôi động) cho tới tận kỷ nguyên YouTube và clip viral ngày nay.

Cho đến tận ngày nay, người hâm mộ Manchester United vẫn hát vang bài Spirit in the Sky với một sự thay đổi quan trọng trong lời bài hát: "Khi tôi chết và người ta đặt tôi nằm xuống, tôi sẽ đi nhậu tới bến cùng Georgie Best.".

Sự yêu mến cuồng nhiệt của người hâm mộ dành cho người cha quá cố vẫn được gửi trực tiếp đến Calum. Trong đợt tập trung đội tuyển quốc gia mới đây, những tình cảm ấy vang lên từ sân Windsor Park khi Bắc Ireland thi đấu với Luxembourg. Thứ Ba này (25/11) là kỷ niệm 20 năm ngày mất của cha anh, và tình yêu đó chưa bao giờ phai nhạt.

Đã 20 năm từ ngày huyền thoại của Man Utd qua đời
Đã 20 năm từ ngày huyền thoại của Man Utd qua đời

“Điều đó khiến tôi thực sự choáng,” anh nói. “Đã 20 năm trôi qua và thời gian trôi nhanh khủng khiếp. Điều đó cho thấy với họ, ông gần như là một người bạn. Tôi nghĩ đó là cách mọi người nhìn về ông.”

Để đánh dấu 20 năm ngày George Best qua đời, Calum đã hợp tác với nghệ sĩ Aidan Phelan để tổ chức một buổi triển lãm mang tên "George Best: 20 Năm Di Sản Bất Tử".

Bộ sưu tập này mang đến những góc nhìn mới về các hình ảnh mang tính biểu tượng của ông, cho thấy George Best vẫn có khả năng chạm đến trái tim của người hâm mộ ở mọi tầng lớp xã hội, ngay cả cho đến hôm nay.

Calum chia sẻ: "Việc trở thành một ngôi sao thể thao bây giờ đã khác rất nhiều. Tôi nghĩ ngày xưa, ông được yêu mến cuồng nhiệt vì mọi người đều sống theo những khuôn mẫu cứng nhắc."

"Qua những gì tôi biết, cầu thủ bóng đá khi ấy chỉ đơn giản là cầu thủ, xuất hiện những gã trai cục mịch. Nhiều pha vào bóng thời đó có thể khiến đối phương gãy chân."

"Nhưng ông già tôi thì thấp bé. Ông ấy gầy gò. Ông để tóc dài, Ông nổi tiếng đào hoa và sự nổi loạn. Mọi người khi ấy kiểu như: 'Chết tiệt, chúng ta cần một chút nổi loạn. Tôi yêu việc anh ấy thích uống rượu. Tôi yêu việc anh ấy mê gái'."

Best nổi tiếng vì sự đào hoa
Best nổi tiếng vì sự đào hoa và vẻ ngoài cuốn hút

“Tôi nhớ mình từng nghĩ: ‘Ông ấy xuất thân từ một khu vực đầy rắc rối, sống trong một căn hộ nhà ở xã hội, vậy mà lại bước lên sân khấu lớn nhất Châu Âu và đại diện cho chính tầng lớp đó’. Và tôi nghĩ người ta yêu ông cuồng nhiệt vì điều đó.

Điều đó chạm đến cảm xúc của rất nhiều người ngoài kia, từ những cô gái trẻ, các bà mẹ, đến những chàng trai trẻ và những ông bố đang làm việc quần quật mỗi ngày. Tôi tin rằng sức ảnh hưởng mà ông tạo ra thời đó đã kéo dài suốt cả một đời người.”

"Bạn sẽ không đồng cảm với việc nhậu nhẹt say sưa và không đến sân tập. Nhưng mọi người vẫn kiểu như 'Chúa ơi, nếu anh ta có thể làm thế mà vẫn đá hay, thì cũng ổn thôi mà'."

Calum đã hợp tác với Hiệp hội Quốc gia dành cho Con cái của Người nghiện rượu (Nacoa), một tổ chức hỗ trợ những đứa trẻ bị ảnh hưởng bởi việc cha mẹ lạm dụng rượu. Việc chứng kiến cha mình chiến đấu với chứng nghiện trong nhiều năm khiến cách Calum nhìn về mặt tối đằng sau hào quang của ngôi sao Man United trở nên rất phức tạp.

Anh thừa nhận: “Tôi đã thực sự khủng hoảng khi bố mất. Tôi không hiểu rõ căn bệnh đó là gì. Tôi không hiểu mình đang phải đối diện với cái gì. Và tôi phản ứng lại bằng cách chống chọi với mớ bòng bong trong đầu mình. Tôi buồn xen lẫn sự bực bội.”

“Trong một thời gian dài, tôi bị cuốn vào những cảm xúc đó. Trong khoảng thời gian ấy, tôi đã mắc rất nhiều sai lầm trong đời sống cá nhân. Và, phải nói thật, tôi cũng chịu rất nhiều sự soi mói từ công chúng.

Nhưng rồi thời gian trôi qua, tôi trưởng thành hơn và bắt đầu hiểu rõ căn bệnh đó thực sự là gì, nó vận hành ra sao. Tôi chủ động vươn tay ra, cố gắng giúp đỡ những đứa trẻ khác có hoàn cảnh giống mình và chính việc đó cũng giúp tôi chữa lành.”

Bức ảnh biểu tượng của Best và chiếc mũ sombero
Bức ảnh biểu tượng của Best và chiếc mũ sombrero

Buổi triển lãm cùng nghệ sĩ Aidan Phelan tập trung khắc họa những hình ảnh tích cực của George Best trong những khoảnh khắc quan trọng nhất sự nghiệp. Một trong số đó là tác phẩm dựa trên bức ảnh nổi tiếng chụp ông đội chiếc mũ sombrero, trở về từ Lisbon năm 1966 sau chiến thắng trước Benfica.

Tuy nhiên, bức hình mà Calum yêu thích nhất là cảnh người cha của mình đội chiếc mũ Playboy.

“Bạn nhìn vào ông ấy là thấy ngay đôi mắt biết nói. Ông đẹp đến choáng ngợp,” Calum nói, giọng đầy tự hào. “Bạn chỉ có thể thốt lên: ‘Đúng kiểu gã lãng tử quyến rũ chết người!’”

Các tác phẩm nghệ thuật hiện đang được trưng bày tại sân Old Trafford, đúng dịp kỷ niệm 20 năm ngày George Best qua đời, với sự góp mặt dự kiến của Sir Alex Ferguson. Ý tưởng triển lãm nảy sinh sau khi Calum và Phelan, những người từng cộng tác trong lĩnh vực truyền hình  tái ngộ, sau triển lãm mà Phelan thực hiện về ban nhạc Oasis.

Calum từng nghĩ đến việc tôn vinh cha mình bằng một dòng giày bóng đá hoặc thời trang, nhưng gặp vướng mắc về bản quyền liên quan đến cái tên George Best. Vì vậy, triển lãm nghệ thuật trở thành cách anh chọn để kể lại cuộc đời cha theo cách riêng của mình.

b
Bức ảnh chân dung của huyền thoại số 7 tại buổi triển lãm

“Tôi có thể tổ chức một trận đấu từ thiện ở Fulham, có thể viết hồi ký hay làm bất kỳ thứ gì khác. Nhưng với dự án này, cảm xúc lại rất khác. Nó chạm vào tôi theo một cách thực sự, thực sự sâu sắc,” anh chia sẻ.

“Để đi được đến ngày hôm nay là cả một hành trình dài. Mất cha mẹ là điều khủng khiếp, ai đã trải qua sẽ hiểu. Ngay cả khi bạn chưa trải qua, bạn cũng có thể hình dung phần nào nó khó khăn đến thế nào."

"Với việc bố tôi là thần tượng của rất nhiều người, việc cân bằng tất cả những điều đó lại càng khó: vừa phải đối mặt với chứng nghiện rượu, vừa chịu nỗi đau mất cha, vừa cố gắng đứng trên đôi chân của chính mình để chứng minh tôi là ai.”

“Bây giờ, ở độ tuổi này, tôi cảm thấy mình hài lòng với mọi thứ. Tôi tự hào về cả ba điều: về bản thân tôi, về ông ấy, và về cách tôi đại diện cho ông cũng như cho chính mình.”

Một ký ức quý giá khác đối với Calum là lần đầu tiên được cha đưa đến Old Trafford. Khoảnh khắc đó được ghi lại trong một bức ảnh chụp hai cha con đứng bên ngoài khách sạn Midland trước giờ bóng lăn. Hôm ấy, Calum được giới thiệu với các cầu thủ và họ đã ký tên lên một quả bóng dành tặng cậu bé.

“Tôi mang quả bóng về khách sạn mà chẳng hề ý thức được nó quan trọng thế nào. Tôi đem nó ra sân, đá như một quả bóng bình thường, làm trầy xước hết cả món kỷ vật ấy,” anh kể lại với nụ cười hoài niệm.

Tuần này, Calum sẽ trở lại Old Trafford, nơi hình ảnh người cha, số 7 huyền thoại, vẫn được Manchester United tôn vinh sau từng ấy năm.

Pietro | 16:43 25/11/2025
TỪ KHOÁ
Chia sẻ
Loading...

Bài viết mới Bài cùng chuyên mục