Eugenie Bouchard. Ảnh: Internet. |
Thất bại có điểm số 3/6, 6/4 và 0/6 trước một ngôi sao đang lên của WTA Tour là Kristina Mladenovic (Pháp, hạng 43 WTA, năm nay mới chỉ có… 18 tuổi) ở giải đấu Aegon Classic (Birmingham) 2015 chính là lần thứ 7 Bouchard để thua ngay trong trận đấu mở màn ở các giải đấu mà cô tham gia trong mùa giải năm nay. Mladenovic cũng chính là người đã đánh bại Bouchard ngay ở vòng 1 Roland Garros (thậm chí, đó còn là trận thua sau vỏn vẹn 2 ván đấu).
Tính cho đến thời điểm này, Bouchard đã để thua 12 trận trong mùa và chỉ thắng đúng 1 trận trong tổng số 11 trận gần đây nhất. Hiện tại, không ai còn nhận ra “mỹ nhân” từng được so sánh với Maria Sharpova và được đồn đoán là “Nữ hoàng” trong tương lai của WTA, cũng chẳng ai nhận ra một Bouchard từng lọt đến bán kết Australian Open 2014, bán kết Charleston 2014, bán kết French Open 2014, chung kết Wimbledon 2014, ngoài ra, còn giành 1 danh hiệu trong mùa giải kiêu hùng hồi năm ngoái. Genie mà người ta thấy ở thời điểm hiện tại là một Bouchard quá kém tự tin, một Bouchard vốn không còn chút gì là chính bản thân của mình…
Sau trận thua Mladenovic ở Birmingham, Bouchard có cho biết: “Tôi đã cố gắng thi đấu thật máu lửa hơn trong trận đấu này so với những gì mà tôi đã từng trải qua trong quá khứ. Vì thế, tôi đã cảm thấy rằng mình làm khá ổn trong ván đấu đầu tiên và ván đấu thứ hai. Thế rồi sau đó, tôi chẳng hiểu chuyện gì đã xảy ra trong ván đấu thứ 3.”
Khi được các phóng viên hỏi rằng liệu Bouchard có thể nói thêm về điều đó hay không, tay vợt trẻ người Canada chỉ có thể nhấn mạnh thêm một lần nữa. Tôi thật sự không biết chuyện gì xảy ra trong ván đấu đó. Thực ra, “ai cũng hiểu chỉ một người không hiểu”, Bouchard ở giải đấu tại Birmingham đã quay trở lại với một… Bouchard tệ hại suốt 6 tháng qua. Và khi được cánh phóng viên yêu cầu miêu tả cảm xúc của mình, Bouchard đã chán nản trả lời hầu như ngay lập tức: “Tất cả những tính từ mang tính tiêu cực mà các bạn nghĩ ra, tôi đều có thể sử dụng để miêu tả xúc của mình. Đơn giản là rất, rất thất vọng.”
Khi được hỏi liệu sự thất vọng có khiến cô đánh mất sự điềm tĩnh hay là không, đột nhiên Bouchard lại khiến cho bầu không khí ngột ngạt trong phòng họp báo thay đổi đi đôi chút với một câu đùa giỡn khá hài hước: “Họ từng nói với tôi rằng nếu tôi đập những cây vợt của mình trên sân đấu, tôi sẽ phải nhận một án phạt không lồ, vì sợ bị phạt, đó vốn là lý do tôi phải cố gắng giữ sự bình tĩnh của mình, cố gắng không để cho cảm xúc lấn át.”
Cho dù Bouchard không phải là hạt giống duy nhất bị loại sớm ở Aegon Classic, cho dù tất cả các tay vợt – chứ không chỉ mình bản thân cô – đều gặp khó khăn trong việc thích nghi khi chuyển đổi từ mặt sân đất nện sang mặt sân cỏ trong một thời gian quá ngắn ngủi, nhưng Bouchard cũng không thể biện minh cho thất bại mới nhất của mình. Đây không phải là lần đầu tiên cô gây thất vọng, và sự thất vọng của Bouchard thực chất đã trải dài trên mọi loại mặt sân, từ sân cứng, sân đất nện và giờ đây là đến sân cỏ. Không giống như nhiều tay vợt khác mới chỉ có Birmingham là giải sân cỏ đầu tiên trong mùa, Bouchard thậm chí đã chơi trên mặt sân cỏ ở S-Hertogenbosch (Hà Lan) và ở đây, cô cũng đã bị loại ngay ở vòng đấu đầu tiên bởi một tay vợt “kém sắc và kém cả danh tiếng” – Yaroslava Shvedova (Kazakhstan).
Căn bệnh của Bouchard, rõ ràng, đâu chỉ đến ở Aegon Classic. Hiện tại, câu hỏi được đặt ra là, chừng nào thì Bouchard có thể gượng gậy, có thể tìm lại phong độ của mình, thích nghi lại với năng lực chơi sân cỏ – yếu tố cực kỳ cần thiết để Bouchard đến với Wimbledon bằng một sự tự tin, chứ nếu không, cô nên quên ngay Grand Slam ở All England Club đi, vì năng lực hiện tại của Bouchard không xứng đáng đến Wimbledon và bảo vệ vị trí á quân của mình, hoặc cứ muốn lo nghĩ đến việc bảo vệ thành tích của mình sẽ khiến Bouchard phân tâm, khiến cô vốn… “đã tệ lại càng thêm tệ”.
Giờ đây, Bouchard vẫn còn có một giải đấu làm nóng trước khi đến với Wimbledon, đó là giải Aegon International sẽ diễn ra ở Eastbourne trong tuần này. Bouchard cho biết: “Tôi đã liên tục để thua ngay ở vòng đấu đầu tiên trong nhiều tuần lễ, vì thế, xét cho cùng, tôi có nguyên cả một tuần để chuẩn bị. Đó là một thói quen mệt mỏi đến tệ hại. Ý của tôi là, tôi không biết chúng tôi sẽ tập luyện với cái gì nữa, chỉ biết hy vọng những buổi tập rồi sẽ giúp tôi trở nên tốt hơn, mạnh mẽ hơn.” Khi được hỏi liệu tâm lý có được cải thiện nếu nghĩ về thành tích tuyệt vời ở Wimbledon năm ngoái hay không, Bouchard thừa nhận: “Điều đó cũng chẳng thể giúp ích cho tôi vào lúc này nữa, vì thế, tôi cũng chẳng biết.”
Sau một thoáng ngập ngừng, Bouchard trả lời một cách cụ thể hơn: “Tôi nghĩ rằng, quên đi thành tích năm ngoái ở Wimbledon là điều tốt nhất mà tôi có thể làm.” Quên đi tất cả để bắt đầu lại tự đầu chính là điều tốt nhất mà Bouchard nên làm ngay vào lúc này, còn bằng không, cô nên quên đi Wimbledon để tập trung vào những thứ thiết thực hơn, như làm thể nào để hồi phục phong độ và lòng tin…