Trận đấu ấy, trọng tài chính đã phải rút ra đến 6 thẻ vàng để cảnh cáo những pha phạm lỗi thô bạo của các cầu thủ Malaysia. Nhưng con số 6 ấy dường như là quá nhẹ nếu so với những gì mà các cầu thủ Malaysia đã chọn lối chơi đầy bạo lực trên sân. Bởi lối chơi thô bạo có thể sẽ khiến trận đấu bị vỡ vụn và cầu thủ rời sân bằng cáng là không ít.
Thực tế, Thành Lương đã ít nhất một lần rời sân bằng cáng. Còn những Ngọc Hải, Trọng Hoàng, Công Vinh hay Hoàng Thịnh đều phải nằm sân vì dính đòn của người Mã. Lạ một điều là các tuyển thủ Việt Nam không chọn cách thi đấu theo kiểu “trả thù” mà cố gắng tránh đòn một cách tối đa và giữ cho cái đầu thật lạnh.
Hãy để ý sẽ thấy, không ít lần, các tuyển thủ Việt Nam đã nhìn về phía BHL và nhất là HLV Hữu Thắng. Có lẽ, các tuyển thủ cũng rất tức giận trước lối chơi rắn của đối phương và họ chờ “cờ hiệu” của vị HLV xứ Nghệ để trả đòn. Thế nhưng, ngoài đường piste, Hữu Thắng không tỏ vẻ bất kỳ điều gì cho phép hay đồng ý các học trò của mình được trả đũa.
Vị HLV ấy chỉ động viên, đưa ra chỉ đạo và tập trung hoàn toàn cho thế trận. Vậy nên, những cầu thủ có lối chơi rất rắn như Trọng Hoàng, Ngọc Hải hay Hoàng Thịnh dù rất khó chịu nhưng vẫn nỗ lực thi đấu và không “ra chân” với đối thủ. Nếu, đó là một trận đấu ở V-League thì chắc chắn rằng, sẽ có những màn trả đũa nhau, xô xát nhau và thậm chí là những tình huống xấu nhất.
Qua những hành động của HLV Hữu Thắng, chúng ta có thể thấy rằng, từ một trung vệ có lối chơi rắn nhất nhì bóng đá Việt Nam và không chịu buông tha cho bất kỳ ai đến một con người điềm tĩnh là chuyện lạ. Thời còn thi đấu, Hữu Thắng thường xuyên nhận thẻ vàng và cả thẻ đỏ vì lối chơi rắn, đầy bạo lực và sẵn sàng trả đũa đối phương. Dù thi đấu cho CLB hay ĐTQG thì hình ảnh của vị tướng trẻ này thật khó phai mờ.
Thế nhưng, khi trở thành HLV trưởng đội tuyển, dường như Hữu Thắng đã biết ghìm lối chơi của mình lại và truyền cho các học trò một tinh thần thi đấu mạnh mẽ chứ không truyền cho lối chơi rắn. Nhìn những Trọng Hoàng, Ngọc Hải, Công Vinh hay Hoàng Thịnh chườm đá sau trận đấu mà không thể tin được là họ chấp nhận “ăn đòn”.
Vậy mới thấy, để làm được một người thầy và được học trò nể phục, HLV Hữu Thắng đã dùng mọi điều mình có. Từ sự uy dũng của bản thân, tiếng nói trong phòng thay đồ đến sự uy nghiêm nơi đường piste để trị quân. Nếu, thời điểm ấy, HLV Hữu Thắng phất tay ra hiệu cho các tuyển thủ Việt Nam chơi rắn thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra.