Tôi là người thích nhạc Rock, thích nhạc Pop và thích bóng đá Ý. Nhạc Pop dành cho mọi người, nó dễ nghe, nó phổ biến, giai điệu nhịp nhàng giống nhau ở các đoạn điệp khúc, lời 1, lời 2, và nó có điểm giống bóng đá Anh. Còn nhạc Rock thì sao? Khi bạn đang nghe một bài rock ballad, mọi cảm xúc phụ thuộc vào những đoạn tỉa ghita điêu luyện và ngẫu hứng, nhạc rock có thể cả bài giai điêụ bình thường, êm đềm nhưng sẽ có một đoạn nhấn nháy nào đó đem lại cảm xúc tột độ cho người nghe, đó là “điểm nhấn” của bài hát. Các âm thanh sâu lắng, phải nghe kỹ, phải nhập tâm, phải hòa quyện vào bài hát các bạn mới thấy hết cảm xúc gửi trong từng nốt nhạc, từng đoạn solo của các tay trống, các tay ghita hay các giọng ca. Mọi thứ có thể lộn xộn, hỗn loạn, khó nghe, ồn ào nhưng tổng thể nó là chiều sâu của cảm xúc, sự lắng đọng trong suy nghĩ, trầm ngâm về cuộc sống… đó là một phần quan trọng của Rock.
Bóng đá Ý cũng vậy, có những thời điểm nó làm mê hoặc người xem bằng sự chắc chắn, khoa học, đường nét, nhịp nhàng và “tiểu xảo”. Nhưng cũng có lúc nó lại đem lại sự thất vọng vô bờ bằng các vụ scandal, sự rệu rã, rời rạc… Bóng đá Ý mang lại cảm giác căng thẳng, mong manh, hồi hộp rồi vỡ òa trong cảm xúc.
Khi cả thế giới nghi ngờ về khả năng của Italia sau trận thua Nga 0-3 trong trận giao hữu trước thêm EURO, lực lượng thiếu ngôi sao lớn… thì họ thi đấu tuyệt hay trước Tây Ban Nha, trận đấu mang lại niềm tin vô bờ với người hâm mộ, không phải là kết quả mà là lối chơi. Lối chơi bóng nhịp nhàng, chắc chắn đã mang đến thành công tại World Cup 2006, tuy nhiên sau đó là sự thất vọng khi hòa Croatia.
 |
ĐT Italia với "nhạc trưởng" Andrea Pirlo... Ảnh: Internet |
Người Ý là vậy, sự tương phản đối lập giữa niềm tin và sự thất vọng là mong manh, nhưng khi họ vượt qua khó khăn thì niềm tin sẽ mạnh lên rất nhiều. Italia đã chơi trên chân trước đội tuyển Anh, đội nhất bảng D với thành tích bất bại. Người Anh đang rất khí thế và tuyên bố “Italia có lối đá giống Anh”, họ nói vậy là vì người Anh hay bay bổng, họ nói vậy là vì báo chí Anh tự đẩy họ lên tận mây xanh. Pirlo đã tuyên bố “chỉ có người Ý mới chơi được bóng đá Ý” và anh đã chứng minh cho toàn bộ thế giới biết là người Ý chơi bóng như thế nào. Làm chủ thế trận, cần bóng, phân phối, điều tiết trận đấu nhịp nhàng, các đường tấn công nguy hiểm sắc nét, người Anh không làm được.
Trong số 4 đội vào bán kết thì Đức, Ý, Tây Ban Nha có lối đá cầm bóng chậm chắc, lên bóng nhịp nhàng, ban bật, đá trung lộ, Bồ Đào Nha cũng cầm bóng tốt tuy nhiên nó không rõ ràng như ba đội kia, họ vẫn trông vào hai cánh có Ronaldo và Nani nhiều hơn, nó có phần giống bóng đá Anh. Người Anh có thứ bóng đá cống hiến “thể lực, tốc độ” nhưng đơn giản phù hợp với những người thích xem để “giải trí”. Bóng đá Tây Ban Nha kỹ thuật, mềm mại cuốn hút người xem nhưng xem nó vẫn thấy thiếu đi cái gì đó, phải chăng là chiến thuật? Bóng đá Đức thì là tính kỷ luật, lối đá đơn giản hiệu quả, tinh thần thép. Còn bóng đá Ý thì sao? Nó hơi khó xem với những người thích “giải trí”, nó có nhiều nét giống TBN và Đức, ở đó có kỹ thuật, có sự khoa học, có sự kỷ luật, có tinh thần và nó hơn các nền bóng đá khác đó là chiến thuật… tất cả những yếu tố đó làm nên một Italia 4 lần vô địch World Cup, 1 lần vô EURO và 1 lịch sử hào hùng.
Người Ý tự hào với sự chắc chắn của hàng thủ đã thành thương hiệu, họ đưa ra khái niệm “phòng thủ đổ bê tông”, “phòng thủ khu vực” và giờ là “phòng thủ toàn sân”, nhưng đó là nền tảng để họ có thể điều tiết nhịp độ trận đấu, để tấn công theo cách của họ. Bóng đá Ý có bản sắc rất mạnh và rõ nét, nó là sự tương phản giữa cái đẹp và cái xấu, giữa tấn công và phòng thủ. Trên thế giới thử hỏi các fan hâm mộ bóng đá xem có bao đội bóng có được bản sắc riêng của mình từ những năm đầu của thế kỷ 20, có lẽ là rất ít! Có thể nói đến bóng đá tấn công hoa mỹ là người ta nghĩ đến bóng đá Brazil, bóng đá kỷ luật đơn giản có Đức, phòng ngự phản công có Ý… có lẽ chỉ có 3, 4 quốc gia có được bản sắc rõ nét (Brazil, Đức, Ý đều ít nhất 3 lần vô địch thế giới và đã từng vô địch giải đấu ở châu lục).
 |
... cùng tập thể đoàn kết này sẽ làm nên chuyện ở EURO năm nay. Ảnh: Internet |
Tại sao tôi không nói đến bóng đá Anh, Tây Ban Nha khi lối đá của họ cũng có bản sắc khá rõ nét? Bóng đá Anh chơi bóng bổng nhiều, sử dụng các đường chuyền dài, chạy cánh với các cầu thủ có tốc độ cao nhưng có rất nhiều đội bóng đá theo kiểu đó, các đội bóng tầm trung thường chọn lối đá giãn biên, tạt cánh đánh đầu. Tây Ban Nha nếu nói họ có truyền thống đá Tiqui-taca từ xưa có lẽ cũng sai, họ chỉ đá như thế khoảng 5 năm trở lại đây khi Barcalona sử dụng lối đá này và có nhiều thành công. Trong lịch sử của mình Tây Ban Nha luôn là đội bóng gây nhiều thất vọng với phong độ thất thường dù được đặt nhiều niềm tin, nếu so về thành tích trong quá khứ có lẽ Tây Ban Nha không bằng được Bồ Đào Nha hay Hà Lan.
Khi nền bóng đá thế giới hiện tại đang “hoa mắt” vì Tiqui-taca thì có lẽ lối đá nhịp nhàng, chắc chắn, khoa học của Ý tại EURO 2012 cũng làm cho giải đấu thêm phần lôi cuốn, hấp dẫn. Mọi thứ xung quanh tuyển Ý có thế rất “hỗn loạn” khi bắt đầu giải đấu bằng scandal, bán độ, chấn thương, thi đấu giao hữu thua trận, lực lượng bị đánh giá “bình dân” nhất trong khoảng 20 năm trở lại đây… Tuy nhiên vào giải đấu người Ý vẫn cho thấy được bản sắc, phong độ của họ. Đó là cái gì đó ăn sâu trong tiềm thức các cầu thủ, một trận đấu ngang ngửa trước Tây Ban Nha, một trận hòa trên chân Croatia, thuyết phục trước Ireland và Anh. Lối đá vẫn rất chắc chắn, nhịp nhàng trong tấn công, các pha lên bóng của Ý rất có nét và khá sắc cho dù hàng tiền đạo chưa mấy ấn tượng, tuy vậy nó vẫn đem lại niềm tin cho bóng đá Ý vào EURO năm nay.
Đoàn quân thiên thanh như đang chơi một bản rock ballad nhiều cảm xúc, có nhiều giai điệu cuốn hút như các pha bóng của Pirlo, cái đang còn thiếu cho một bài hát hay đó là đoạn nhấn và đoạn kết, có lẽ nó sẽ là một pha tỏa sang cần thiết của một vài ngôi sao trong trận chung kết. Người Ý có sự lãng mạn, hào hoa và có lẽ đó sẽ là cái kết rất đẹp cho bóng đá Ý khi họ lên ngôi tại EURO năm nay.
Xin chúc cho Italia của tôi thành công!
(Bạn đọc: Nguyễn Chí Thắng)
* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc. Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về banbientap@tinthethao.com.vn. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây. Trân trọng, Ban biên tập TinTheThao.com.vn | |
00:00 30/11/-0001