
Sân Emirates là biểu tượng của Arsenal.
Theo nhiều nguồn tin, Pháo thủ đang lên kế hoạch mở rộng sân vận động nhằm tăng sức chứa, gia tăng doanh thu ngày thi đấu và khẳng định vị thế của một trong những câu lạc bộ lớn nhất London.
Tuy nhiên, việc cải tạo Emirates không đơn giản, bởi vị trí của sân nằm giữa các tuyến đường sắt và khu dân cư đông đúc, khiến phương án mở rộng bên ngoài gần như không khả thi. Giải pháp duy nhất là tái thiết từ bên trong – điều này đồng nghĩa với việc Arsenal sẽ phải tạm thời thi đấu ở một sân khác. Wembley đang nổi lên như lựa chọn khả dĩ nhất.
Nhưng kinh nghiệm từ Tottenham Hotspur cho thấy, đây có thể là con dao hai lưỡi. Trong quá trình xây sân mới, Spurs từng phải thi đấu tại Wembley và gặp không ít hệ lụy: từ sự sa sút phong độ, cảm giác sân nhà nhạt nhòa cho đến các vấn đề hậu cần nghiêm trọng. Với sức chứa khổng lồ nhưng không khí loãng, Wembley từng khiến chính cầu thủ Spurs cảm thấy lạc lõng, mất kết nối với cộng đồng người hâm mộ truyền thống.
Arsenal hoàn toàn có thể đối mặt với những vấn đề tương tự – đặc biệt khi không có toàn quyền kiểm soát sân đấu như tại Emirates. Việc thi đấu tại Wembley còn đặt ra thách thức cho đội nữ Arsenal, những người đang sử dụng Emirates như sân nhà chính và thu hút lượng khán giả kỷ lục tại WSL. Trở lại Meadow Park sẽ là một bước lùi không mong muốn cho hành trình phát triển của họ.
Dẫu vậy, cải tạo Emirates là bước đi cần thiết nếu Arsenal muốn tiếp tục cạnh tranh về mặt tài chính với các đối thủ như Manchester City, Liverpool hay Tottenham. Vấn đề nằm ở cách câu lạc bộ cân bằng giữa tham vọng dài hạn và ảnh hưởng ngắn hạn lên chất lượng thi đấu, sự gắn kết với người hâm mộ – cả nam và nữ – cũng như bản sắc sân nhà mà họ đã dày công gây dựng.
Con đường phía trước sẽ không dễ dàng, nhưng nếu vượt qua giai đoạn chuyển giao khó khăn, Arsenal có thể sở hữu một Emirates hiện đại hơn, giàu sức chứa và xứng đáng là biểu tượng thể thao mới của London.