Họ giỏi – đôi khi rất giỏi – nhưng hiếm khi là cầu thủ xuất sắc nhất lịch sử CLB. Họ được người hâm mộ trung lập yêu thích nhờ một kỹ năng độc dị, một dáng chạy kỳ lạ, một pha bóng siêu thực, hoặc vì… họ không giống ai. Và không phải ai cũng yêu họ.
Những “cult hero” - những thần tượng không chính thống - thường vượt ra ngoài văn hóa bóng đá. Họ có chút bất cần, có lối sống khác biệt, đôi khi cư xử tệ nhưng lại thú vị lạ kỳ. Họ không hoàn hảo, nhưng họ đáng nhớ.
10. Mario Balotelli
Người kết nối quá khứ hỗn loạn của Manchester City với hiện tại hào nhoáng. Balotelli gây náo động trong lẫn ngoài sân – từ pha kiến tạo cuối cùng giúp Aguero ghi bàn dẫn đến chức vô địch năm 2012, đến những màn “pháo hoa” khiến cảnh sát Manchester phát điên. “Why Always Me?” – một trong những màn ăn mừng để đời. Một cơn ác mộng với HLV, nhưng một báu vật với người xem.
9. Adel Taarabt
Thời đỉnh cao ở Championship, Taarabt giống như một thiên tài bị lạc vào giải hạng nhì. Những cú lừa bóng khiến hậu vệ mất ngủ. Khi QPR thăng hạng, anh vẫn kịp tạo ra vài khoảnh khắc không tưởng. Không bao giờ đạt tới tầm vóc xứng đáng với tài năng, nhưng ở ngày đẹp trời, anh sáng rực như pháo hoa.
8. Morten Gamst Pedersen
Hai bàn vào lưới Manchester United đủ để bất tử trong lòng người hâm mộ Blackburn. Anh sở hữu những cú sút xa, đá phạt và phong cách như thành viên ban nhạc indie.
7. Divock Origi
Không xuất sắc nhất Liverpool, nhưng luôn tạo khoảnh khắc huyền thoại. Từ bàn thắng vào lưới Everton phút 90+6 đến cú đá định đoạt trước Tottenham trong chung kết Champions League 2019. Một “siêu dự bị” cuối cùng của thời đại.
6. Ray Parlour
Người hâm mộ yêu mến sự hồn nhiên, chân thật và cả… tửu lượng huyền thoại của Parlour. Trong suốt sự nghiệp cầu thủ của mình, có cảm giác như Parlour tận hưởng từng phút giây một có mặt trên sân.
5. Ivan Campo
Bolton thời Sam Allardyce là sự hỗn loạn thú vị, và Campo là trái tim của nó. Sáu năm, 194 trận, mái tóc huyền thoại và sự trung thành hiếm thấy. Từ bị “đày ải” cho đến trở lại đội hình chính, anh luôn như chiến binh tuyến giữa.
4. Dimitar Berbatov
Thanh thoát, nghệ sĩ, lạnh lùng. Một ngôi sao mà Spurs và sau đó Fulham coi là biểu tượng phong cách. Chuyền nhẹ nhàng, dứt điểm mềm mại, hút thuốc trông như tài tử Balkan. Gia nhập Man United khiến anh "bớt chất cult”, nhưng hai năm tuyệt đẹp ở Fulham giúp danh tiếng ấy được phục hồi.
3. Tony Yeboah
Xuất hiện chớp nhoáng, để lại dấu ấn vĩnh viễn. Hai siêu phẩm: cú vô-lê nổ tung lưới Liverpool năm 1995, và quả đại bác trước Wimbledon. Một thân hình lực lưỡng trong chiếc áo Leeds đơn giản – hình ảnh khó quên của thập niên 90.
2. Georgi Kinkladze
Cứ nhắc đến Kinkladze là không khí thay đổi. Ở thời kỳ Manchester City tệ hại nhất, anh tỏa sáng như một sự khác biệt và chọn ở lại ngay cả khi đội xuống hạng. Một nghệ sĩ lùn nhỏ bé nhưng khiến cả Ngoại hạng Anh kinh ngạc.
1. Paolo Di Canio
Người hâm mộ có thể kể cả ngày về Di Canio.
Tốt: cú vô-lê nổi tiếng vào lưới Wimbledon.
Xấu: đẩy ngã trọng tài Paul Alcock.
Kỳ quặc: tự dùng tay chụp bóng vì đối thủ đang chấn thương.
Di Canio có cả những khoảnh khắc gây tranh cãi thời đá ở Serie A, nhưng trong mắt West Ham, anh là huyền thoại. Một “dị nhân”, nhưng là dị nhân mà bóng đá Anh luôn dành tình cảm sâu đậm.













