
Xavi Hernandez là ứng viên sáng giá thay thế Ruben Amorim.
Mùa giải 2025/26 của Manchester United tiếp tục là cơn ác mộng sau năm trước đáng quên. Đội bóng cần một khởi đầu mạnh mẽ để lấy lại niềm tin từ người hâm mộ, nhưng họ lại sa lầy sâu hơn. Những chiến thắng hiếm hoi trước Chelsea và Burnley không hề thuyết phục, chủ yếu nhờ may mắn: một thẻ đỏ sớm của đối thủ hay quả phạt đền phút chót. Trận thua muối mặt 1-3 trước Brentford gần đây chính là giọt nước tràn ly, đẩy áp lực lên Amorim lên đỉnh điểm. Theo các nguồn tin từ Sky Sports và BBC, ban lãnh đạo United vẫn kiên nhẫn với Amorim, nhưng sự ủng hộ từ Sir Jim Ratcliffe có thể không kéo dài nếu kết quả không cải thiện nhanh chóng. Áp lực từ dư luận và mạng xã hội ngày càng lớn, với nhiều ý kiến kêu gọi sa thải ngay lập tức.
Giữa cơn bão ấy, Xavi Hernandez – cựu HLV Barcelona – trở thành cái tên sáng giá nhất. Huyền thoại người Tây Ban Nha, người từng dẫn dắt Barca vô địch La Liga, hiện đang thất nghiệp sau khi rời Camp Nou cuối mùa 2023/24. Theo Fabrizio Romano, Xavi sẵn sàng nhận lời dẫn dắt United "ngay lập tức", thậm chí chấp nhận không có Champions League. Ông ưu tiên Old Trafford hơn lời mời từ Al-Ittihad ở Saudi Arabia, coi đây là cơ hội để triển khai triết lý dài hạn. Sự linh hoạt của Xavi là điểm cộng lớn: ông từng chia sẻ, "Lối chơi của tôi là 4-3-3, nhưng có thể điều chỉnh thành 3-4-3 hoặc 4-2-3-1, tùy theo cầu thủ". Điều này giúp ông dễ dàng thích nghi hơn so với sơ đồ 3-4-2-1 cứng nhắc của Amorim.
Tuy nhiên, nguyên tắc cốt lõi của Xavi lại là thách thức khổng lồ: ưu tiên tiền đạo cánh thay vì hậu vệ biên để tấn công. Ông nhấn mạnh, "Tôi sử dụng các tiền đạo cánh chứ không phải hậu vệ biên để dâng cao. Khi hậu vệ biên lên quá xa, đối thủ dễ chiếm thế trận". Triết lý này đòi hỏi các cầu thủ biên phải bám sát đường biên, kéo giãn hàng thủ đối phương và tấn công từ khu vực rộng. Đó là phong cách đã giúp Barca thống trị với những Pedri hay Yamal, nhưng tại United, nó vạch ra vấn đề nhân sự nghiêm trọng.
Ở hành lang phải, mọi thứ khá ổn với Amad Diallo và tân binh Bryan Mbeumo – những người thoải mái chơi rộng và đột phá từ biên. Mbeumo, chiêu mộ từ Brentford với giá cao, đã chứng minh khả năng này qua các pha kiến tạo sắc bén. Nhưng hành lang trái lại là "cơn đau đầu" thực sự. Lựa chọn khả dĩ nhất là Matheus Cunha, bản hợp đồng bom tấn từ Wolves, nhưng anh lại là mẫu cầu thủ bó vào trung lộ, giỏi đi bóng ở khu vực trung tâm hơn là bám biên. Cunha không phát huy hết tiềm năng nếu bị đẩy sát đường biên, nơi anh thiếu sự bùng nổ cần thiết. Trớ trêu thay, United đã bán vĩnh viễn Alejandro Garnacho cho Chelsea cuối tháng 8, và cho Marcus Rashford mượn đến Barcelona từ tháng 7. Đây chính là hai chạy cánh trái "thuần chủng" duy nhất, với Garnacho nổi tiếng tốc độ và Rashford kinh nghiệm dạt biên. Các tài năng từ học viện như Chido Obi-Martin hay Harry Amass chưa đủ chín chắn để thay thế ngay lập tức.

Liệu triết lý của Xavi Hernandez có giúp Manchester United thoát khủng hoảng?
Sự thiếu hụt này không chỉ là vấn đề ngắn hạn mà còn thử thách khả năng thích ứng của Xavi. Nếu đến Old Trafford, ông phải hoặc từ bỏ nguyên tắc tấn công biên – điều khó xảy ra với một nhà triết gia như Xavi – hoặc biến đổi Cunha thành "cánh trái lý tưởng" qua huấn luyện. Ban lãnh đạo United, dưới sự dẫn dắt của Ratcliffe, cũng đối mặt lựa chọn khó khăn: bổ nhiệm Xavi có thể mang đến bản sắc mới, nhưng nếu nhân sự không khớp, nó sẽ lặp lại sai lầm của Amorim. Theo ESPN, United đã chi hơn 200 triệu bảng cho chuyển nhượng hè này, bao gồm Cunha và Mbeumo, nhằm xây dựng đội hình linh hoạt. Việc mất Garnacho (khoảng 55 triệu bảng thu về từ các thương vụ bán) và Rashford (lựa chọn mua đứt 30 triệu bảng cho Barca) càng làm phức tạp hóa.
Tương lai của Amorim vẫn là dấu hỏi lớn, với chi phí sa thải ước tính 12 triệu bảng theo Daily Mail. Nếu ông ra đi, Xavi có thể là "liều thuốc" cứu rỗi, nhưng bài kiểm tra đầu tiên sẽ là cách ông giải quyết "lỗ hổng biên trái". Đó không chỉ là vấn đề chiến thuật mà còn là minh chứng cho sự kiên nhẫn của United trong hành trình tái thiết. Người hâm mộ Quỷ đỏ, vốn khao khát sự trở lại vinh quang, đang chờ đợi một quyết định dứt khoát – liệu Xavi có biến Old Trafford thành "Camp Nou thứ hai", hay triết lý của ông sẽ bị thử thách bởi thực tế khắc nghiệt của Premier League?